TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1608

Linh phát cáu:
- Thì người đẹp ban nãy chứ cô nào nữa! Mới đây mà sao chẳng thấy cô ta
đâu nữa? Chẳng lẽ...
Cả hai xuống phà, trên phà khá đông người, nên Linh có cố nhướng mắt
tìm khắp nơi cũng không thấy cô gái mặc áo dài trắng. Anh chàng tiếc ngẩn
tiếc ngơ, bởi dễ gì gặp được một người đẹp cỡ đó trên cùng một chuyến xe
chiều...
Phà tách bến chậm, gió từ sông cái thổi lồng lộng xua đi cái oi bức mà suốt
mấy giờ liền hành khách phải chịu đựng trên xe. Lại chẳng còn xa nữa là
tới bến, nên mọi người có vẻ nhẹ nhõm, khoan khoái. Linh chẳng còn hỏi
Đạt xem đã tới chưa như khi còn ngồi trên xe, bởi mắt anh chàng còn bận
đảo khắp nơi để tìm. Anh ta lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ cô nàng xuống ở bờ bên kia rồi?
Chẳng mấy chốc phà đã tới bến Vĩnh Long. Hành khách hấp tấp đi bộ lên
để đi một đoạn năm, bảy cây số nữa để đến bến xe cuối. Mấy tay lơ xe giục
giã:
- Bà con đi xe Thuận Thành hãy mau lên xe cho kịp chuyến đò cuối về bên
Cồn đi!
Linh lần đầu tiên theo bạn về quê nghỉ hè, nên hỏi lại Đạt:
- Về bên Cồn có phải về nhà cậu không?
Lúc này Đạt mới cười:
- Bây giờ mới hỏi, bộ hết còn trông ngóng người đẹp nữa hả?
Linh hơi ngượng, nhưng giọng vẫn tỏ ra tiếc nuối:
- Chẳng kịp bắt chuyện gì hết...
Đạt đấm vào vai bạn một cái:
- Thằng mê gái.
Linh miễn cưỡng theo Đạt bước trở lên xe. Và lúc này đôi mắt anh ta sáng
rực lên khi nhìn thấy cô gái vẫn còn ngồi yên ở băng ghế. Cô nàng vẫn
đang nhắm mắt ngủ.
Tay lơ xe nói như giải thích cho Linh và Đạt về việc cô gái không xuống
xe:
- Cô ấy bị say xe xuống không được chớ còn bắt buộc ai cũng phải xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.