TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1619

Giọng bà chậm nhưng rõ ràng:
- Đến nước này nếu cậu làm tùm xùm ra thì chính gia đình tôi, con gái tôi
mang nhục mà thôi. Cậu đã gây ra chuyện tày đình thì cậu phải giải quyết
hậu quả. Cậu hiểu tôi nói gì không?
- Dạ, con không...
Bà Lệ lại phải xẵng giọng:
- Cậu còn bướng bỉnh phải không? Hay để ông nhà tôi tính chuyện với cậu?
- Dạ...
Thấy thái độ của Phan có vẻ thuần phục, bà Lệ lại hạ giọng:
- Nó là con một trong nhà, nó là con gái rượu của chúng tôi, nhưng đến
nước này thì tôi đành phải...
Bà ngừng nói, đưa tay gạt nước mắt, giọng trở nên bi thiết hơn:
- Con cái nó dại, nó làm hại cha mẹ nên giờ đây tôi phải chấp nhận. Tôi gả
nó cho cậu.
Câu nói như một tiếng sét giáng xuống Phan. Mặc dù cú sét đánh này
không gây thương vong, nhưng với Phan anh không thể nào tin được...
- Thế nào, cậu tính sao?
Nhìn gương mặt nghiêm nghị của bà, rồi quay sang nhìn Lan đang co người
khóc rấm rức, Phan rối như tơ vò. Anh tìm mãi mà chẳng ra lời nào để
nói…
- Nếu thuận thì bắt đầu từ hôm nay dọn đồ đạc lên căn gác phía sau nhà mà
ở. Cậu như người trong nhà. Còn mọi việc để tôi lo...
Bà nói xong kéo tay cô con gái bước trở vô nhà lớn. Phan ngồi đó mà
tưởng như mình đang trong cơn chiêm bao...

Sáu tháng sau...
Đang ngon giấc, chợt Phan bị đánh thức dậy:
- Dậy nhanh. Vợ đẻ tới nơi mà còn mê ngủ!
Tiếng giục là của bà Lệ. Phan nhìn sang chỗ vợ thì thấy Lan đang nằm ôm
bụng rên la. Anh bật dậy ngơ ngác:
- Thai mới năm sáu tháng mà đẻ nỗi gì?
Bà Lệ quát to:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.