TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1634

Người Khăn Trắng

Tổng tập truyện ma của Người Khăn Trắng

Quyển XXII: OAN TÌNH ÚT LIỄU - Phần 1

ĐÊM XA MẸ

Trời mưa mỗi lúc mỗi lớn hơn. Ánh trăng non vừa mới nhô ra đã nhanh
chóng tắt lịm trong đám mây đen kín trời. Gió như muốn giật tung mọi thứ
trên vùng đất hầu như chỉ có những ngôi nhà lá tạm bợ.
Phải đốt lại ngọn đèn dầu đến lần thứ tư, nhưng đèn cháy được vài phút lại
tắt trước cơn gió dữ. Ráng thốt ra mấy tiếng đứt đoạn vậy mà thím Tám
Hạo đã phải thở lấy hơi mấy lượt:
- Thôi... con... để dầu... còn đốt ngày... mai...
Thằng Út Chót, 6 tuổi, vốn ngủ say như chết khi đặt lưng xuống, vậy mà
nãy giờ nó cũng đã thức, nằm im nhìn mẹ. Thấy mẹ ho xù xụ sau câu nói,
Chót bật dậy ôm tay bà:
- Đừng nói nữa má. Má...
- Con ráng...
Bây giờ cô chị lớn mới lên tiếng:
- Em ngủ đi, để chị lo cho má. Đừng để má nói, má mệt mà.
Nhưng Thím Tám đâu chịu ngừng:
- Liễu, con ráng... lo... cho các... em...
Út Liễu nắm chặt bàn tay hầu như chẳng còn chút sinh khí của mẹ:
- Con biết, con lo mà. Má hãy ráng giữ hơi sức qua đêm nay, sáng sớm con
sẽ đi nhắn ba về.
- Con... con đừng...
- Má, đừng nói nữa, mệt lắm.
Nhưng Thím Tám dường như không thể không nói trong giây phút này,
giọng thím đã lạc hẳn:
- Má lo... lắm... má mới thấy họ lại về... họ đòi... bắt má... đi. Lại còn... đòi
bắt cả con... đi... nữa...
Những tiếng sau hầu như không còn nghe rõ, nhưng đôi môi của thím vẫn
còn cố mấp máy như còn những điều không thể không nói ra. Út Liễu hơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.