TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1674

Không đợi ông ngồi xuống sàn, cô gái đã đẩy mạnh ghe ra giữa dòng.
Chiếc ghe chồng chềnh, nhưng ông Phủ không té. Ra đến ngoài rồi bỗng
nhiên cô gái đưa tay giở chiếc nón lá che lụp xụp trên đầu ra.
- Út Liễu!
Phủ Oai định lùi lại, nhưng Út Liễu đã lên tiếng cảnh giác:
- Ông nhúc nhích là té làm chết thằng cháu nội đó!
- Út… cô Út, té ra cô... cô không chết?

Khi nhìn kỹ lại ông Phủ lại sợ hãi, bởi trong hai hố mắt của Út Liễu
đang chảy ra những giọt máu tươi, giống như của Chín Hoa lúc nãy?
- … Con... đừng hại...
Út Liễu phá lên cười, âm thanh vang vọng cả một khoảng sông:
- Nếu muốn hại ông thì làm sao ông còn sống tới phút này và còn được ôm
cháu nội trong lòng nữa. Thương ông vì ông không đến nỗi ác như bọn kia,
nên cho ông về. Hãy lo mà sống cho phải lẽ, hợp đạo lý ở đời. Hãy sám hối
những gì mình đã làm và hãy trả lại hết những gì không thật là của mình.

Út đội lại nón và lúc đó có một cơn gió lớn thổi tới, chiếc ghe lắc lư
mạnh và thoắt cái, cái bóng của cô gái như một mũi tên vút lên cao, theo
gió mất dạng.

Ông Phủ Oai nhớ lờ mờ là lúc đó ông khụy xuống sàn thuyền một cách
nhẹ nhàng, rồi hoàn toàn mất ý thức...

Chẳng biết bao lâu sau, khi chợt tỉnh lại, ông Phủ ngạc nhiên khi thấy
chiếc ghe của mình đang đậu tại bến nhà. Đám gia nhân chạy tuôn ra vừa
mừng vừa ngạc nhiên kêu lên:
- Ông Phủ còn sống!
Bà Phủ có mặt kịp thời với sự ngơ ngác:
- Ủa, té ra...
Rồi bà cũng nói thật:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.