TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1677

- Cô là Út Liễu?
Cô gái gật đầu:
- Tôi đúng là Út Liễu.
- Con của Tám Hạo?
Cô gái lắc đầu:
- Không phải, tôi con của... Út Liễu!
Chẳng ai hiểu cô ta muốn nói gì. Chợt khi đó có một cụ già râu tóc bạc phơ
từ ngoài bước vào, lên tiếng:
- Nó là cháu ngoại tôi.
Nhìn kỹ thì đúng là Tám Hạo. Ông quay sang cô gái:
- Nó là con của Út Liễu, và mặc dù là con một, nhưng để nhớ má nên tôi
đặt cùng tên là Út Liễu.
Đốt một nén nhang, ông bảo cô gái:
- Dẫu sao thì đây cũng là người đã sinh ra Ba Tình, mà Ba Tình lại là cha
của con, vậy nghĩa tử là nghĩa tận, con hãy đốt nhang và lạy ông Phủ ba lạy
cho phải lễ.

Cô gái tên Út Liễu làm theo lời một cách khá cung kính. Xong cô tiếp nhận
chiếc phong bì có chứa bản di chúc để trên nắp quan tài. Cụ Tám Hạo bảo
cô:
- Con hãy theo đúng những gì ông đã dặn.
Út Liễu dạ một tiếng và rút ngay bản di chúc ra đọc lớn cho mọi người
nghe, xong bảo một cách nghiêm túc:
- Đây là tài sản mà tôi không mong đợi nhưng lại được. Mà tôi lại không
cần đến nhiều tiền như vậy, cho nên hôm nay đây trước mặt mọi người ở
đây, tức những người đã từng bao năm làm tôi tớ trong nhà này, tôi tuyên
bố sẽ chia đều số tài sản cho từng người một. Ai cũng có phần, không phân
biệt già trẻ, bé, lớn.

Những tiếng hoan hô vang dậy của ngôi nhà lớn, nơi mà lâu nay đám gia
nhân này không ai dám hó hé nửa lời. Chỉ trừ một người. Người đó vừa từ
ghe bước lên tiếng ngay:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.