TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1699

ướm thử... Vậy mà sao giờ đây được có nó trong tay, Xuyến lại không ham.
Có lẽ đầu óc nó đang chỉ có một nỗi nhớ nhà, nhớ cha mẹ…
Sáu Thắm phải nhắc:
- Con thay bộ màu hồng này đi, nó hạp với da con lắm.
Xuyến lắc đầu:
- Đồ con đang bận còn sạch mà.
- Con này hay cãi. Tao biểu thì thay liền đi, rồi còn đi gặp bà chủ nữa.
Chẳng đặng đừng, Xuyến phải đi thay đồ. Lát sau nó vừa bước ra thì Sáu
Thắm đã kinh ngạc thật sự:
- Con này không ngờ đẹp như tiên nga vậy!
Trong phòng sẵn tấm kiếng lớn, ngẫu nhiên Xuyến nhìn được mình trong
đó, nó cũng giật mình nhìn sững và kêu lên khẽ:
- Mèn ơi!
Mụ Sáu bước tới vịn vai Xuyến, xoay nó đi một vòng, rồi không cầm lòng
được:
- Tao thấy mà còn mê nữa là...
- Bà Sáu, bà nói ai vậy?
- Thì mày chớ còn ai! Con nhỏ mới mười bốn mà sao nở nang y như gái
mười tám hai mươi, nhìn mà phát ham!
Xuyến thẹn đỏ mặt:
- Bà Sáu! Sao bà nói con vậy...
Mụ sờ vô ngực nó, làm cho Xuyến hoảng hồn, bước thụt lùi và kêu lên:
- Bà Sáu!
Sáu Thắm chặc lưỡi:
- Con nhỏ ngon thiệt! Điệu này chắc cậu ấy chết cho coi.
Xuyến ngơ ngác:
- Bà Sáu nói cái gì vậy?
Biết mình lỡ lời, mụ ngừng lại nhưng đôi mắt vẫn không rời bộ ngực no
tròn của con bé, như muốn ăn tươi nuốt sống. Phần Xuyến, tự dưng nó cảm
thấy sợ, vội đưa tay ôm lấy ngực rồi ngơ ngác nhìn quanh như cảm thấy có
ai đó đang nhìn nó...
Qua cơn sững sờ, mụ Thắm trở về thực tế, vội hối:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.