TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1702

Xuyến thẹn đỏ mặt, nó cúi xuống vân vê tà áo, càng làm cho nét duyên
dáng tăng thêm lên. Bỗng nó như đứng không vững, lảo đảo... bà chủ Bành
nháy mắt cho mụ Sáu:
- Lo cho nó.
Bà nói xong bước vội ra ngoài, không cần biết Xuyến đang bị chuyện gì.
Còn lại mụ Sáu, mụ không ngạc nhiên về chuyện đột ngột xảy ra này, đưa
tay đỡ lấy lưng con bé, rồi nhẹ nhàng đặt nó xuống giường.
Ngoài trời bóng tối đang trùm lên vạn vật... Tiếng kêu của con chim lẻ bạn
vang lên lạc lõng rồi chìm trong im lặng...
Khi biết chắc Xuyến đã chìm sâu vào cơn mê, lúc ấy mụ Sáu mới im lặng
rút lui ra khỏi phòng. Và hình như đã có sự sắp đặt, nên liền khi ấy có một
bóng người xuất hiện rất nhanh, lẻn vào phòng rồi đóng nhanh cửa lại.
Người vừa vào đó đứng sững trước tấm thân lồ lộ của Xuyến. Anh ta phải
mất vài chục giây mới định thần và kêu lên khẽ:
- Tuyệt trần!
Anh ta chính là Hai Tường, là quan biện lý về từ Sài Gòn! Và anh ta như
ngây dại trước tấm nhan sắc băng trinh. Môi anh ta run run trước khi dấn
tới từng bước... từng bước... Tấm thân anh ta phủ lên thân thể đáng thương
kia và...
Chợt có tiếng đẩy mạnh cửa, rồi một tiếng gầm lên xé màn đêm:
- Khốn nạn!
Vợ Hai Tường xuất hiện như con ác quỷ. Ả ta gầm lên:
- Tao biết mà!
Và như con hổ đói, ả nhào tới kéo chồng ra, khiến cho Hai Tường mất
thăng bằng té ngửa xuống sàn nhà.
Chỉ tội nghiệp cho Xuyến, lúc ấy nó vẫn còn hôn mê, nhưng đã bị con cọp
cái nắm tóc lôi dậy, đánh tới tấp vào mặt. Vừa đánh ả ta vừa gào lên:
- Tao giết mày, con... chó!
Bị đánh tơi tả đến như vậy mà Xuyến vẫn chưa tỉnh, có lẽ do thuốc mê
trong ly nước cam quá nhiều.
Phần Hai Tường, đường đường là một biện lý, mỗi cái trừng mắt của anh ta
thì nhiều người muốn rụng tim, nhưng giờ ấy trông anh ta thảm hại vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.