TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1919

- Liệu mà giữ cái miệng. Mày không biết là chúng ta đang đứng ngay tại
cái gò hoang đây sao.
Bị nhắc nhở. Cường vội đưa tay bịt mồm mình rồi đứng im nhìn Học bày lễ
vật cúng. Con vịt quay bắt mắt tỏa mùi ra thơm phức khiến mọi người ai
nấy đều phải nuốt nước miếng ừng ực. Nhất là Học, trông cậu có vẻ tiếc
món ăn mà rất hiếm khi cậu được ăn. Nếu không phải là sợ hồn ma quậy
phá mình thì dễ gì Học chịu mất con vịt quay béo ngầy, béo ngật ấy.
Đốt nhang xong, không muốn nán lại để tăng cường thêm độ tiếc rẻ của
mình, Học hối thúc các bạn:
- Về thôi tụi mày. Coi như phần tao cũng đã ổn.
Chẳng có câu nào phản đối nên tất cả cùng quay lưng. Đi được một đoạn
ngắn. Cường bỗng nêu thắc mắc:
- Theo tao thì xưa nay ma chỉ hưởng hương hoa của đồ cúng chứ đâu có ăn
máng trọi giống như mình vừa thấy.
Trung có cùng ý nghĩ:
- Thằng Cường nói đúng. Ma mà biết ăn thịt gà chừa lại xương thì kể cũng
lạ đời. Ê... có khi nào tụi mình bị hợm không?
Học đang tiếc con vịt quay đến xót cả ruột gan vì cậu phải đập heo đất mới
đủ tiền mua nó, nên gật đầu tán đồng:
- Có thể lắm. Hay tụi mình quay lại đó xem sao.
Siêu gạt phăng:
- Đã cúng rồi thì mặc kệ hồn ma cô ta muốn ăn kiểu nào thì tùy ý. Bộ ba
thằng mày muốn bị quấy nhiễu nữa sao?
Nhưng Trung, Học và Cường đã hùa tới kéo tay Siêu:
- Giữa ban ngày mà lại không phải là giờ thiêng, mày đừng lo. Trước giờ
chưa ai nhìn thấy ma ăn uống ra sao, nhất định hôm nay bốn thằng mình
phải rình thử. Giá có thằng Quang xồm nó sẽ không bỏ qua cơ hội này,
hổng chừng còn chụp được cả hình hồn ma đang nhai ngấu nghiến con vịt
quay.
Thoạt đầu Siêu bị bản chất nhút nhát trong người giữ chân lại, sau đó nghe
tới cái tên Quang xồm cậu bèn nổi máu anh hùng:
- Hừm... tụi bay nhắc làm gì thằng khốn chỉ chuyên môn ăn hiếp bạn bè.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.