TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 226

Ái Loan lắc đầu:
- Còn giữ gì nữa, khi chỉ vì muốn ém nhẹm chuyện con có chửa hoang với
thằng Còm Thuần mà ba má đã nỡ gán tội cho anh Nhơn, nói ảnh hãm hiếp
con rồi bắt ảnh đem tra tấn, bắt ký giấy nhận tội rồi còn giết ảnh để phi tang
nữa. Ba má làm chuyện đó thì có ác không, có đáng bị ảnh trả thù không?
Bà Hội đồng không ngờ con gái cưng của mình lại có giọng điệu như vậy.
Bà không tin đó là sự thật, nên hỏi lại:
- Có phải con đã bị ma nhập hay quỷ ám mà trở giọng như vầy, Ái Loan?
Con nên nhớ là mục đích của ba má chỉ muốn cứu con qua khỏi tai nạn, rồi
còn tính tới tương lai nữa. Má sẽ gởi con đi Pháp, ở bên đó luôn lấy chồng
Tây cũng được!
Trả lời bà, Ái Loan chuyển nhanh ra sau lại, ngồi ngay dưới chân Năm
Nhơn. Giọng cô cương quyết:
- Con chỉ lấy người này thôi! Bây giờ con mới hiểu ra, tình yêu nó ở ngay
bên cạnh mình, chớ không phải đâu xa. Con đỉa nó đeo chân hạc, nhưng
con hạc cũng phải sợ con đỉa chớ má! Con không sợ anh Nhơn, mà con
thương ảnh.
Có một chiếc xuồng nhỏ từ đâu trôi tới, cặp sát vào ghe, đó là xuồng không
có ai trên đó. Ái Loan nói như ra lệnh:
- Má và Hai Mến xuống xuồng và về nhà đi.
Bà Hội còn đang lưỡng lự thì chợt nhìn đôi mắt sáng quắc của Nhơn bà
quíu cả tay chân, vội kéo con Mến đi:
- Mày dìu tao xuống!

Hai Mến cũng sợ thất thần, cứ mong thoát nạn cho nhanh, nên nó gần như
cõng bà chủ xuống chiếc xuồng nhỏ, rồi chèo bằng tất cả sức bình sinh, ra
càng xa càng tốt. Chỉ một lát sau là không còn thấy bóng dáng chiếc ghe
nữa. Lúc này bà Hội đồng mới bật khóc. Thấy vậy con Mến an ủi:
- Cô Hai đã nói như vậy rồi bà còn lo gì nữa. Mà con thấy Năm Nhơn cũng
đâu có tệ gì, chỉ có cái là nghèo thôi. Nhưng nghèo thì đã có ông bà đây...
Nó nói chưa dứt lời đã nhận ngay một cái tát nảy đom đóm! Bà Hội không
quên cái tánh ác của mình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.