TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 275

- Cô Thoa! Sao cô ngủ mà không bật đèn, tối lắm rồi!
Nghe tiếng của ông già Tư Sang, Thoa giật mình choàng dậy. Cô hỏi vọng
ra:
- Mấy giờ rồi chú Tư?
- Đã hơn 8 giờ rồi. Tôi về hồi 7 giờ, thấy cô ngủ ngon quá nên không kêu.
Cô dậy rồi ăn cơm đi, bữa nay tôi nấu luôn cả phần cơm của cô nữa. Cô cứ
ăn tự nhiên.
Thoa bước ra vừa phân trần:
- Tại hồi trưa cháu dọn phòng, chuyển qua bên này để không bị thấm nước,
nên mệt quá ngủ quên.
Ông già Tư mau mắn:
- Sao cô không chờ tôi về, tôi giúp cho. Đàn bà con gái làm chi chuyện
nặng nhọc đó.
- Dạ, cháu làm được mà. Chú Tư cứ ăn cơm đi, cháu không đói.
- Không được. Thấy cô ngủ quên, biết cô không kịp nấu cơm nên tôi đã nấu
luôn, đủ cho mấy người ăn lận!
Ông trở xuống bếp, lát sau bưng lên một mâm cơm với ba món thức ăn
đang bốc khói:
- Già này sống một mình lâu nay nên tự nấu được nhiều món ăn, ngon
không thua gì mấy bà đâu nhé! Không tiện từ chối nên Thoa cùng ăn. Lựa
lúc ông già Tư vui chuyện, đột nhiên Thoa hỏi:
- Chú ở trong nhà này lâu lắm rồi phải không, chắc là rành mọi chuyện?
Ông già chừng như từ lâu không được dịp nói chuyện cùng ai, nên tuôn ra
một hơi:
- Tôi ở làm cho nhà này từ thời ông chủ đồn điền Thành Công còn cai quản
cơ ngơi này, đến khi cậu chủ Thành Đức nối nghiệp tôi cũng ở đây. Tính
gọn cũng đã hơn hai chục năm rồi.
- Có nghĩa là chú ở từ khi anh Đức chưa có gia đình?
- Ồ chưa! Hồi đó chính tôi đứng ra lo đám cưới cho cậu Đức, bởi khi ấy
ông Thành Công bị bệnh nằm một chỗ, mà bà chủ cũng bị đau không đi
đứng được, kể cả việc tôi còn phải đưa cô dâu từ nhà thương về...
Kể tới đây, chừng như biết mình quá lời, ông già Tư ngừng ngang... Biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.