TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 278

thử nó đi đâu? Ra tới khu vườn rộng phía sau nhà, nơi có một lối mòn đất
đỏ mà cơn mưa liên tục mấy hôm nay đã làm cho sũng nước. Những dấu
giày còn in rõ ràng, đang hướng về phía tường rào cuối vườn. Đến tận cuối
vườn thì mất dấu, nhưng cũng không khó khi sau đó Thoa nhìn thấy một
cánh cửa sắt cũ dẫn ra ngoài. Thì ra...
Thoa giống như một nhà thám hiểm, nhìn trước sau không thấy ai, cô bước
lần theo dấu chân tiếp tục in trên đường đất đỏ. Đó là con đường duy nhất
dẫn về một ngôi nhà thấp thoáng phía chân đồi. Ngoài ngôi nhà đó hầu như
chung quanh không có nhà nào khác.
Cũng có hơi ngại, nhưng đã trót đi rồi Thoa đành phải bước tiếp. Khoảng
năm phút sau thì Thoa đã đặt chân tới trước cửa ngôi nhà. Hình như bên
trong có chút khói bay lên, chứng tỏ là nhà có người. Thoa hơi yên dạ, cô
rụt rè lên tiếng:
- Có ai trong nhà không, cho tôi hỏi thăm...
Tiếng chân bước đều ra, cửa xịch mở, và...
- Chú Tư!
Trước mặt Thoa là ông già Tư quản gia. Ông hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy
Thoa, nhưng kịp trấn tĩnh ngay, ông vội hỏi:
- Sao cô biết đây mà tới?
Thoa lúng túng:
- Dạ, cháu... cháu...
- Thôi, đã tới thì vào nhà đi.
Thoa bước theo ông già vào trong và một lần nữa cô giật mình khựng lại,
khi nhìn thấy trước mặt mình thay vì là một phòng khách thì lại là... một
ngôi mộ đá, ốp đá cẩm thạch đen sì!
- Sao... sao...
Bây giờ Thoa không còn bình tĩnh như lúc đầu nữa, phải vịn tay vào cột
nhà mới đứng vững. Ông già Tư giải thích:
- Đây là nhà mồ của cậu Quân!
Thoa kêu lên:
- Quân, người yêu của bà Ái Liên?
Ông già gật đầu, rồi im lặng. Thoa nhìn một lượt chung quanh, không có gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.