TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 279

khác ngoài ngôi mộ này. Cô chưa kịp hỏi thêm thì ông Tư đã nói:
- Cô biết rồi đó, Quân chết sau hôn lễ của cô Ái Liên và cậu Đức được sáu
tháng. Cậu ấy bị người ta ám hại, mà cụ thể là ông chủ lớn Thành Công.
Chỉ bởi ông ta quyết ngăn cản mối tình giữa hai người, nên nhiều lần nói
mà Liên và Quân không nghe, nên ông ta đã mượn tay một tên cò mật thám
Tây vu cho Quân tội chết, đày đi an trí ở một vùng rừng sâu nước độc. Cậu
ấy chết không biết có phải do sốt rét không, nhưng đem xác về đây thì thân
thể không còn trọn vẹn...
Thoa bỗng hỏi:
- Chú là sao với Quân?
Ông già Tư giọng trầm hẳn xuống:
- Tôi là cha ruột của nó. Chỉ vì nó là con của một quản gia nghèo như tôi,
nên nó phải chết oan như vậy đó cô!
Ông bật khóc sau câu nói! Tlếng khóc của một ông già nghe thảm thiết vô
cùng. Thoa cũng phải khóc theo vì xúc động. Một lúc sau, Thoa hỏi:
- Có phải vì muốn cưới Ái Liên bằng được cho con trai mình mà ông chủ
đồn điền Thành Công đã quyết hại Quân?
- Điều đó ai mà không biết. Tôi cũng biết ngay từ đầu, nhưng không ngờ
ông ra tay độc ác quá như vậy, nên tôi trở tay không kịp, phải đành nhận
xác con mà khóc thôi!
Thoa quá bức xúc nên hỏi đại:
- Sao chú không tố cáo chuyện ấy? Mà tại sao vẫn tiếp tục ở lại nơi này?
Ông già Tư nhẹ thở dài:
- Tôi cũng biết hận, biết điên lên vì cái chết của con mình. Tôi đã đôi ba lần
định trả thù bằng chính bàn tay mình cho hả. Nhưng rồi khi nhìn thấy Ái
Liên đau khổ trong vòng tay người chồng giàu có mà nó không yêu thương,
tôi đã nguôi được hận thù. Tôi quyết làm một việc gì đó cho nó, con dâu
hụt của tôi.
Thoa hơi rụt rè một chút, rồi lại hỏi:
- Sao nhà họ giàu như vậy mà không chữa cho chị Liên hết bệnh tâm thần?
Nghe nói chị ấy cũng chỉ bị hoang tưởng thôi...
Ông già chợt thở hắt ra:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.