TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 329

Như lũ học trò nhỏ, cả bọn thốt lên:
- Chào bà! Chào cô!
Rồi ngớ người ra, chẳng biết làm gì, nói gì nữa. Cả bọn nhìn nhau thắc
mắc, nhưng chỉ biết im lặng.
Như hiểu ý đám sinh viên, thầy Việt Thái mỉm cười:
- Các em cứ tự nhiên nhé. Bà và cô chỉ ghé cho biết nhạc viện, không ảnh
hưởng gì đến việc thực tập của các em đâu.
Cô Hồ Thủy liếc nhìn mấy cô sinh viên với vẻ kiêu kỳ ra cái điều ta đây
đẹp nhất.
Tố Mẫn nhủ thầm:
- Biết rồi! Gương thần mới bảo cô đẹp chứ gì, nhưng có người đẹp nhất
nghe cô.
Khi ba người vừa đi khuất, Nguyệt Thư nhìn Tố Mẫn khẽ hỏi:
- Mi lảm nhảm gì đó Mẫn?
“Ủa! Vậy là mình đã nói ra à?” Tố Mẫn mỉm cười:
- Mi thấy cô Thủy có đẹp không?
- Đẹp! Cô ấy là người mẫu mà.
- Vậy là thầy Việt Thái có vợ sắp cưới.
Tịnh Đoan nhận định:
- Không có mới là chuyện lạ chứ.
Tố Mẫn lại phát biểu:
- Làm bộ nói ghé thăm nhạc viện chứ thực chất là ghé thăm thầy.
Nam Khang pha trò:
- Thăm thầy chẳng lẽ thăm đám thực tập tụi mình à.
Nguyệt Thư thắc mắc:
- Không biết thăm thầy rồi hai người còn làm gì nữa không?
Duy Bảo lém lỉnh hỏi:
- Làm gì là làm gì?
Tịnh Đoan thản nhiên:
- Cô làm gì cũng mô ảnh hưởng đến việc thực tập của mình.
Nam Khang tinh nghịch:
- Nếu thầy cứ mãi đi chơi với cô, thì có ảnh hưởng đó nghen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.