TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 338

- Thư chịu hết nổi rồi. Không ở nhạc viện nữa đâu.
Thiên Tùng quan tâm:
- Chuyện gì vậy Thư?
- Ma!
Tịnh Đoan bổ sung:
- Ma quỷ lộng hành, hãi hùng quá. Không thể ở đây nữa, phải về thôi các
bạn ơi.
Nam Khang khôi hài:
- Kể cũng lạ, bọn mình cả đám trẻ khoẻ mà sợ mấy con ma vô hình.
Tố Mẫn nhăn mặt:
- Oan hồn ma ở trong bóng tối mới đáng sợ.
Thiên Tùng bày tỏ:
- Chúng ta không thể vì mấy con ma mà bỏ dở đợt thực tập, công lao học
hành vất vả bao năm qua không thể bỏ phí.
Nguyệt Thư thở dài:
- Phải tính sao bây giờ? Thư với mấy bạn sợ quá, Tùng ạ.
Tịnh Đoan nhíu mày:
- Đành bó tay nhìn mấy con ma hoành hành mình mãi sao?
Thiên Tùng mỉm cười:
- Mình sẽ hoành hành lại mấy con ma.
Tịnh Đoan cười hỏi:
- Lớp trưởng nói chuyện tiếu hỉ? Bạn định nhát lại mấy con ma hỉ?
Thiên Tùng gật gù:
- Ừ! Chắc chắn mấy con ma phải sợ mình?
Nam Khang xen vô:
- Nó sợ dữ lắm nên mình phải bỏ chạy thục mạng.
Cả bọn bật cười trước câu pha trò của Nam Khang, tình hình có vẻ bớt căng
thẳng.
Thiên Tùng bỗng thốt lên:
- Nhạc viện phải có cái gì đó nên mới có oan hồn ma.
Nguyệt Thư nhìn Thiên Tùng đăm đắm:
- Theo Tùng thì có cái gì hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.