TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 349


Buổi sáng tỉnh dậy, cả ba thấy mình nằm dưới đất.
Sàn gạch ẩm nước lạnh lẽo như có cái gì đó âm u khó chịu. Căn phòng của
nhạc viện dường như cả trăm năm không ai dọn dẹp giờ càng thêm vẻ thê
lương rờn rợn.
Thiên Tùng dụi mắt nhìn Nam Khang và Duy Bảo đều co ro ở dưới đất như
mình.
- Tại sao ba đứa mình nằm ở dưới đất?
Vẫn còn trong trạng thái lơ mơ nhưng Nam Khang cố pha trò:
- Nằm ở dưới đất vì ba đứa mình không thích nằm trên giường.
Thiên Tùng vỗ trán:
- Tao nhớ tụi mình định đi khám phá tầng hầm.
Duy Bảo ngồi bật dậy hỏi:
- Mình có đi xuống tầng hầm không?
Thiên Tùng bực dọc:
- Mới xuống đất đây nè.
Duy Bảo tặc lưỡi:
- Sao kỳ quá nhỉ?
Nam Khang khẽ hỏi:
- Tao thấy oan hồn ma vào phòng mình, hai đứa bây có thấy không?
Thiên Tùng lầm bầm khó chịu:
- Tại sao ma quỷ vào tận phòng mình vậy nhỉ?
Nam Khang cà rỡn:
- Bởi vì ma thích tụi mình.
- Thích mày thì có, chứ ma nó vặn cổ tao.
Nam Khang kể:
- Nó liếm mặt tao, cái lưỡi dài cả thước đỏ như máu. Tao còn sợ chết khiếp
đây này.
Thiên Tùng bất ngờ hỏi:
- Mày thì sao có thấy gì không Bảo?
Duy Bảo bồn chồn:
- Tao thấy gương mặt ma quỷ ghớm ghiếc, đáng sợ quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.