TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 496

Hai giờ sáng, cứ hai giờ sáng là ông phải thức giấc với nỗi suy tư trong
lòng.
- Mai Hương! Em còn sống hay đã chết từ cái đêm định mệnh ấy?
- Ai?
Giang Vỹ bỗng ngẩng phắt đầu lên, tia mắt sáng quắc nhìn lên đường thông
gió nhưng đã muộn, hai bóng đen che mặt đã xuất hiện sau lưng dí mũi
súng sắc lạnh vào hông.
Lăn lộn nhiều năm với giang hồ, Giang Vỹ khá bình tĩnh.
- Các ông muốn gì?
- Ông chủ của chúng tôi muốn mời ông đến tổng hành dinh một chuyến.
- Ông chủ của các anh là ai?
Bóng đen quát khẽ:
- Đừng nói nhiều. Đến đó rồi sẽ rõ.
Giang Vỹ cố ý kéo dài thời gian.
- Các ông liệu có thể thoát khỏi nơi đây qua được hàng rào bảo vệ của
chúng tôi rồi hãy nói.
- Ông có dám lấy sinh mạng mình phiêu lưu với chúng tôi không?
- Chỉ cần đám bảo vệ của ông kháng cự là họng súng của chúng tôi sẽ
không vị nể đâu.
- Tôi chỉ là người buôn bán bình thường, tôi đâu có mua thù chuốc oán với
ai đâu.
Bóng đen cười gằn:
- Giang Vỹ! Ông gạt ai, chớ không gạt được chúng tôi đâu. Đường dây ma
túy của ông rải dài khắp nơi, và ông, ông đã về Việt Nam mở cơ sở trá
hình, kinh doanh giả, thực chất là buôn bán ma túy. Vũ trường, kiêm nhà
hàng khách sạn của ông chỉ là nơi tiêu thụ, ông còn tổ chức đánh bạc trái
phép.
Giang Vỹ tái mặt, không ngờ mọi bí mật của mình đều bị phát hiện.
- Các ông là công an à?
- Không.
- Vậy các ông là ai?
- Cũng như ông thôi. Ông chủ của tôi muốn ông phải nhường địa bàn kinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.