TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 568

chết.
Nhưng không phải ông thì là ai? Ăn trộm? Không lẽ lúc đi ông Ba Hoành
lại quên đóng cổng?
Bà nhìn quanh trong phòng tắm, không có gì có thể tạm làm vũ khí được. À
đây! Bên ngoài cửa có dựng cây chổi bông cỏ. Bà Loan cầm chổi đi rón
rén. Phòng ngủ không có gì. Chắc chắn là ở phòng khách. Bà nhẹ nhàng
mở cửa phòng ngủ ra nhìn phòng khách. Không thấy gì. Bà bước hẳn ra.
Cũng không thấy gì.
Chắc tại mình mệt quá đây mà. Cũng tại ông Ba Hoành. Không biết hồi tối
này nhậu ở đâu cho dữ rồi về quần người ta tới gần sáng. Mệt muốn chết.
Bà quay vào phòng ngủ thay quần áo để đi về.
“Rầm”.
Cửa nhà tắm sập mạnh. Tim bà Loan đập thình thịch. Bà thấy sợ, vội vã
bước ra ngoài.
“Rầm”.
Khi bà Loan chuẩn bị khóa cửa ngoài thì phòng ngủ lại bật ra rồi đóng vào
thật mạnh. Qua cửa kính bà Loan thấy hình như có một bóng người bay
loáng thoáng trong nhà. Ma? Bà luống cuống khóa cửa. Hình như có tiếng
gì trong nhà. Tiếng cười. Không, tiếng khóc. Không, tiếng rên. Nghe không
rõ nhưng có một thứ tiếng gì đó nghe âm u lắm.
Bà Loan hối hả chạy ra, lập cập khóa cổng, ra đường đón taxi...

Ông Ba Hoành ngồi im lìm trong nhà tang lễ. Chiếc áo tang trắng bay phần
phật theo chiều quay của cái quạt máy gắn trên tường.
Bây giờ là buổi trưa nên chẳng có khách viếng, hơn nữa đa số đã đến chia
buồn từ hôm qua. Dòng họ bà con của ông bà không ai thân thích ở thành
phố này nên cũng chẳng có người ở đây. Chỉ có ông và vài ba người làm
của gia đình đang ngồi tụm ở góc kia.
Như vậy bà đã ra đi thật rồi. Khi ông về đến nhà thì mọi chuyện gần như đã
kết thúc. Bà tự tử bằng thuốc ngủ, cái chai còn để trên bàn đầu giường. Ông
trả lời như cái máy những câu hỏi của Cảnh sát với ánh mắt ngơ ngác vô
hồn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.