- Anh chỉ nói thế, chẳng có chuyện gì đâu. Thôi, dọn cơm cho anh ăn, đói
bụng lắm rồi.
Phước đi tắm. Khi thay đồ ra anh chợt nhớ mảnh giấy lúc nãy nên móc ra
xem lại. Và lần này những chữ trên tờ giấy bạc đã thay đổi hẳn nội dung:
Chiếc xe cũng đã đem về rồi, như vậy anh nên dứt khoát với ngôi nhà ấy!
Phước cảm giác lạnh ở lưng và anh đứng thừ người ra... Bỗng nghe vợ anh
kêu:
- Sao anh nổ máy xe rồi để đó?
Phước lại chạy ra sân và anh thật sự sợ hãi, bởi chiếc xe từ lúc được trả về
anh chưa hề mở máy và anh còn nhớ rõ lúc mình xem ổ khóa công tắc thì
không có chìa cắm trong đó!
- Chuyện này…
Phước chưa nói hết câu thì bỗng tiếng còi xe vang lên chói cả tai. Lệ Hoa
trong nhà chạy ra kêu lên:
- Anh ấn còi xe chi vậy, con nó còn ngủ mà!
Phước ngơ ngác:
- Anh đâu có...
Tìm mãi mới thấy chìa khóa công-tắc nằm ở băng ghế ngồi, Phước phải vất
vả lắm mới làm cho tiếng còi im bặt. Anh nói để vợ khỏi phải lo:
- Chắc tại xe bị chạm điện hay sao đó...
Phước lấy chìa khóa công-tắc bỏ túi sau khi đã tắt máy xe, đóng và khóa
cửa xe cẩn thận. Lên lầu nằm rồi mà Phước vẫn chưa hết suy nghĩ về những
hiện tượng vừa rồi, anh tự hỏi: Tại sao có những chuyện kỳ cục như vậy?
Không lẽ...
Phước không dám nghĩ tới điều mà trong đầu vừa chợt lóe lên. Ma? Gạt
ngay ý nghĩ đó, đồng thời Phước đi trở xuống sân, anh quyết định trở lại
ngôi nhà cổ.
Người chủ nhà vừa thấy Phước đã kêu lên:
- Nãy giờ tôi đang cho người đi tìm cậu đây! Chiếc xe của cậu...
Khi nhìn thấy xe Phước đang lái, ông ta ngơ ngác:
- Tôi cứ tưởng là xe bị mất! Cậu đã trở lại lấy xe sao không báo tôi biết?
Phước nhìn sững ông ta: