TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 590

- Cậu đã hiểu ra chuyện rồi, thì tôi xin nói thẳng, tôi không muốn cậu chen
vào cuộc sống vốn yên tĩnh từ ngót trăm năm nay rồi.
Phước hỏi lại:
- Như vậy bác đã... đã là...
- Là người đã chết, nói theo thông thường thì tôi là hồn ma! Cậu không tin
sao?
Phước ấp úng:
- Không... không... cháu tin. Nhưng mà...
- Người chủ nhà vừa bán cho cậu là cháu bốn đời của tôi. Vừa rồi nó làm
một việc mà tôi đau lòng lắm. Nó cải táng, đưa chúng tôi đi khỏi mảnh đất
mà trăm năm trước chúng tôi thề nếu sống thì sống nơi đây, còn chết cũng
nằm đây vĩnh viễn! Do vậy tôi xin cậu hãy trả lại nơi chúng tôi không thể
xa.
Phước phản đối ngay mà quên rằng trước mặt mình là một hồn ma:
- Đâu được! Tôi đã mua xong rồi, giấy tờ tiền bạc cũng dứt điểm rồi, làm
sao có thể thay đổi. Vả lại mồ mả cũng đã cải táng rồi...
Ông lão chỉ tay ra sau vườn:
- Cũng may là nhờ cậu mở chiếc rương ra nên con gái tôi đã sớm trở về
ngôi mộ cũ. Còn hai vợ chồng tôi thì bữa nay bàn với cậu, xin cậu hãy
thương tình. Chúng tôi sẽ tìm cách bù cho cậu ngôi nhà khác, cũng gần
giống như vầy. Nếu cậu chịu thì ngay chiều nay…
Thấy Phước còn chưa hẳn tin, ông đứng lên ra dấu cho anh:
- Cậu theo tôi ra ngoài vườn sẽ rõ.
Ở góc vườn, nơi ba cái huyệt vừa cải táng bữa trước, nay đã có một ngôi
mộ trở lại như cũ! Ông lão chỉ và nói:
- Trúc Đào đã nhờ cậu mà được nằm yên chỗ cũ. Nó nhớ ơn cậu, chớ nếu
không thì ngay tối qua cậu đã bị nó rước đi rồi, lúc cậu lấy chiếc vương
miện của nó ra. Nhất là khi cậu đem phơi bộ đồ ướt sũng nước của nó, hành
động ấy khiến nó không xem cậu là kẻ thù, nó tha cho cậu đó.
Phước đứng tần ngần một lúc, anh rất khó xử trong vụ này, bởi ngoài việc
thích ngôi nhà, anh lại sợ nếu mình bỏ, thì có thể Hồng Loan sẽ phỗng tay
trên, mua lấy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.