TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 722

mình là mẹ của bạn cô chủ... Bà Liên cười thân thiện với ông:
- Không có gì đâu, có chuyện gì ông cứ nói. Có phải cô Ngọc nhà này giận
con gái tôi không?
- Dạ, tôi chỉ nghe nói chứ không rõ lắm, bởi hôm đó tôi xin phép về thăm
nhà bên Long Đất.
- Ông có biết cái cậu gì là bạn trai của cô Ngọc?
Ông Tư đáp ngay:
- Có. Cậu ấy đã ra đây nhiều lần và nghe nói là sắp cưới cô Lan Ngọc.
Bà Liên thở dài, quay đi chỗ khác và chép miệng:
- Oan nghiệt!
Tưởng nói mình, ông Tư hỏi:
- Bà nói gì?
- À, không, tôi chỉ…
Bà Liên quay vào và dặn:
- Sáng mai khi nào có xe thổ mộ đi ngang qua ông nhớ gọi lại giùm, tôi ra
bến xe về sớm.

Đêm đó bà chốt chặt cửa phòng, cố dỗ giấc ngủ, không tài nào chợp mắt
được, hễ vừa nhắm mắt là hình ảnh bà mẹ đáng thương của Lan Ngọc lại
hiện về. Hình ảnh đôi vai bà ấy run run cùng với tiếng nấc nghẹn càng lúc
càng làm nao lòng bà…
- Không thể về ngay được!
Người phụ nữ yếu đuối như bà Liên bỗng nhiên mạnh mẽ hẳn. Bà mở cửa
phòng nhẹ bước ra ngoài. Trời vẫn còn tối nên tầm nhìn bị hạn chế. Tuy
vậy, bà vẫn thấy một bóng người đứng ở cửa sổ phòng bà vừa rời bước đi
về dãy nhà ngang.

Lần bước theo, cuối cùng bà Liên thấy người phụ nữ kia lách mình vào
trong đó, không còn sợ nữa, bà Liên nối bước vào bên trong bà khựng lại
ngay ở cửa, bởi từ bên trong có tiếng người vọng ra:
- Bà không nên vào. Đây là nơi oan nghiệt, ai đã bước vào đều vướng phải
bất hạnh. Bà là người ngoài nên tôi không muốn bà phải đau khổ, chỉ đứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.