TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 724

còn đề nghị:
- Hay là nhân tiện cậu có mặt ở đây tôi giao nhà cho cậu trông coi. Tôi có
việc phải về Long Đất vài tuần, khi nào cậu cần về Sài Gòn thì cứ việc bấm
khóa ngoài, khi về tôi sẽ mở.
Quang có vẻ thích thú lắm, anh nói ngay:
- Cháu sẽ chu toàn mọi việc ở đây, ông Tư cứ đi, chừng nào về cũng được.

Ngay chiều hôm đó ông Tư đi ngay. Quang đóng cửa phòng lại và lục đục
gì đó rất lâu… Đến nửa khuya đêm đó anh ta rón rén đứng đợi ở cổng và
lát sau đón một người con gái nào đó đội nón che gần hết khuôn mặt. Cả
hai không nói gì, đã lặng lẽ dìu nhau về phòng riêng.
Từ đó đến sáng hôm sau, mãi đến khi mặt trời lên cao rồi mà vẫn chưa thấy
Quang ra ngoài...

Cho đến quá nửa trưa, chợt một chiếc ô tô dừng ngay trước cổng. Người
nhấn còi inh ỏi để gọi cửa chính là Lan Ngọc!
Cô chờ mãi chẳng thấy ông già Tư ra mở cổng thì bực bội ra mặt, vừa bước
xuống xe cô vừa quát tháo ầm ĩ:
- Ông ở đâu mà không mở cửa, ông Tư ơi!
Cuối cùng phải dùng chìa khoá riêng tự mở cửa cho xe vào sân, Lan Ngọc
vẫn chưa hết lầu bầu:
- Cái ông già này lại đi đâu nữa rồi...
Vừa bước vào phòng khách, nhìn thấy đôi giày tây hai màu quen thuộc,
Lan Ngọc nóng bừng cả mặt, cô gằn giọng một mình:
- Biết ngay là ra đây mà!

Tất cả phòng trong ngôi nhà rộng lớn này Lan Ngọc đều có chìa khoá, nên
cô đi nhẹ bước đến một căn phòng và tra chìa vào, nhẹ nhàng mở ra. Hai
người trong phòng quá bất ngờ trước sự xuất hiện của Lan Ngọc, nên chỉ
vội kéo chăn che vội thân thể lõa lồ của họ.
Quang líu cả lưỡi:
- Ngọc! Em... em ra… em...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.