TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 736

người đã gọi điện cho ông sáng nay. Tôi cũng chính là mẹ đẻ ra Lan Ngọc
và cũng chính tôi, vì tôi mà ngày trước cách đây hai mươi lăm năm tụi nó
mới gây rắc rối cho nhau, dẫn đến oan khốc như vầy ngày hôm nay. Tôi ân
hận quá và ước muốn duy nhất bây giờ là chấm dứt sự hận thù ở đây. Rồi
đây tôi và con Lan Ngọc sẽ rời xa vĩnh viễn... Ông hãy mau đi đi, trước khi
con Ngọc trở về đây vào trời tối!

Không chút chần chừ, ông Ninh quơ vội tấm trải giường xé ra bọc riêng hai
bộ xương rồi vội vã đưa hài cốt vợ ra xe, chạy một mạch về Sài Gòn... Từ
trong phòng kín cái bóng lướt nhẹ như sương khói của người phụ nữ, mẹ
của Lan Ngọc bước ra. Bà nhìn bộ xương cốt còn bỏ lại, khẽ lắc đầu thở
dài…

Đúng là oan nghiệt! Bởi nếu để bộ xương ở lại, như bà nói lúc nãy với ông
Ninh, thì mãi mãi hồn phách của người này sẽ lệ thuộc vào con gái bà. Anh
chàng Quang sẽ vĩnh viễn chịu sự sai khiến của Lan Ngọc và rồi đời đời
kiếp kiếp sẽ nối tiếp những chuyện hận thù, báo oán không dứt...

Vậy phải làm sao?
Hồn phách của người đàn bà đã một đời chịu oan khổ nay lại đứng trước
điều khó... Bởi nếu bà không tự tay đem bộ hài cốt ra khỏi đây, mà điều đó
là không thể trong thế giới cõi âm, nếu phạm phải thì hồn bà sẽ là hồn ma
bóng quế, là oan hồn uổng tử không chốn dung thân, nhưng thêm một điều
ác nữa đối với Quang thì lòng bà không muốn.
“Lan Ngọc, hiểu cho mẹ, mẹ phải làm một việc mà con sẽ không hài lòng.
Nhưng mẹ đành phải thôi... Mẹ muốn con siêu thoát, đừng lo cho mẹ.”

Bà cúi xuống xách bộ hài cốt và bước nhanh ra ngoài, hướng về phía sân
sau ngôi nhà. Bộ hài cốt được bà đặt dưới gốc cây sứ già, nơi mà ngày xưa
Quang và Thu Dung bắt đầu cuộc tình.

Ý của bà rất rõ: Bà dành bộ xương này để đến một ngày nào đó cô vợ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.