TONY BUỔI SÁNG - TRÊN ĐƯỜNG BĂNG - Trang 113

Thành đạt, thành công và thành gì nữa?

Thông thường các email kể lể đều bị admin xoá hết, sáng nay tình
cờ Tony vô mail trước nên đọc được một bức thư dài của chị Bình, ở
Nghệ An. Những dòng chị viết làm Tony thấy cay xé mắt, được sự
đồng ý của chị, Tony xin kể lại câu chuyện trên.

Chị có một đứa con trai, tên A. Con chị từ lớp 1 đến lớp 12 chơi thân
với B, một cậu hàng xóm, cùng học chung lớp. Bố B làm sếp cơ
quan chị. A và B học rất giỏi, là niềm hãnh diện của chị và bố B
mỗi lần họp phụ huynh hay tán gẫu ở cơ quan. Chị luôn xem bảng
điểm học bạ của 2 đứa, và lúc nào cũng ép, không được môn nào học
dở hơn B và ngược lại, bố B cũng như vậy. Hai đứa trẻ chơi vô tư,
nhưng bố mẹ của chúng thì không.

Vừa nhận được điểm thi đại học mới đây, con chị đỗ, còn B trượt. Chị
nói tự nhiên trong lòng có cảm giác " con mình thi đậu đại học
không vui bằng con hàng xóm thi rớt", chị mở tiệc khao rất lớn,
mời hết thầy cô bạn học về nhà. Mặc dù A phản đối gay gắt
nhưng chị đã quyết, mời hết cơ quan chị về chơi luôn, đãi 2
suất, trưa và tối. Dĩ nhiên là có mời B và gia đình nhưng họ không
đến.

Chị nói tiệc diễn ra hết sức xôm tụ tuy con chị không vui. Cơ quan
ai cũng chúc tụng chị, ai nấy hả hê vì bố B vốn là một sếp khó,
luôn miệng nói này nói kia trong khi con mình đã trượt đại học,
chẳng ra gì. Chị ra chợ cũng vậy, gặp ai cũng kể chuyện thằng A
chuẩn bị đi lên Hà Nội, mua cái này cái kia cho nó mang đi. Có lần
chị gặp mẹ B cũng ra chợ mua đồ, mẹ B thấy chị liền lấy nón che

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.