TÔTEM SÓI - Trang 353

một tầm với, cháu không tin, muốn thấy tận mắt.
Lão Vương nhìn con ngựa của Dương Khắc, nói: Được, thế này nhá,
cậu mượn bè của lão, lão mượn ngựa cậu chở con thiên nga này về bếp ăn.
Nặng quá, nặng gần bằng con cừu.
Dương Khắc đứng lên, nói: Cứ thế nhé… Gượm hẵng, ông cho cháu
biết cái ổ ấy ở đâu?
Lão Vương cũng đứng lên, trỏ đám sậy chụm thành hình cái cổng,
nói: Đến đầu đông thì rẽ sang hướng bắc, chỗ đó có bụi sậy bị bè lướt gãy,
bơi theo vệt bè là tìm thấy cái ổ. Cậu biết chèo bè không?
Dương Khắc lên bè, quạt vội mấy xẻng, nói: Cháu bơi thuyền suốt ở
công viên Bắc Hải- Bắc Kinh. Cháu biết bơi lội, vài cây số không thành
vấn đề. Không chết đuối đâu mà lo.
Lão Vương căn dặn: Trở về cậu nhớ cột bè cho kỹ. Nói xong, lão ôm
con thiên nga đặt lên yên, còn lão ngồi phía mông cho ngựa đi chầm chậm.
Hai Thuận ì ạch bê bồn trứng theo sau.
Đợi hai người đi xa, Dương Khắc lại cập bờ đem hai quả trứng lên
bè rồi hối hả chèo tới khóm sậy phía đông.

*
* *
Mặt hồ mênh mông phản chiếu những đám mây trắng nhức mắt, một
đàn đại nhạn và những con vịt cổ xanh từ những ao đầm phía bắc mạnh dạn
đáp xuống hồ. Hình ảnh lộn ngược, những con chim nước như rẽ mây mà
bơi, lát sau chúng đã nổi trên những bóng mây dưới nước. Vào trong hồ,
Dương Khắc bất giác chèo chậm lại, cậu như tắm trong màu xanh thẫm của
những cây sậy. Mùi thơm nhẹ của nước hồ và của lá sậy đưa tới, càng vào
sâu bên trong càng thơm, hình như đã thực sự vào trong hồ thiên nga mộng
ảo. Dương Khắc nghĩ, nếu gọi được Trần Trận và Trương Kế Nguyên cùng
bơi thì hay quá. Ba người sẽ ở lì trong hồ không ra, nằm trên bè một ngày
hoặc một đêm, mặc cho nó trôi đi đâu thì đi.
Chiếc bè dần dà tiếp cận đám sậy phía đông, ở đây nước chảy, là
dòng chính của con sông qua hồ chảy lên phía bắc. Lông chim nổi trên mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.