TÔTEM SÓI - Trang 401

xuống phát ra “u…u…u…” là âm chủ lực của tiếng tru, rồi vận hơi, từ từ
ngẩng đầu lên, âm “u” chuyển sang âm “âu”, “u…u…u…âu…âu…!”, cuối
cùng sói con đã phát ra được tiếng sói tru mặc dù chưa thật đúng tiêu
chuẩn. Tiếng tru từ ba phía im bặt, hình như đàn sói ngớ ra, cái tiếng “u…
âu…” kia nghĩa là gì, đàn sói không hiểu, đành nán đợi. Lát sau, trong đàn
sói có tiếng tru hình như của một con sói choai, bắt chước hoàn toàn tiếng
tru của sói con bên cạnh lều. Trần Trận thấy sói con của cậu cũng ngớ ra,
không hiểu tiếng tru đó có ý hỏi gì? Nó như bị câm điếc vừa chữa khỏi,
không hiểu người khác nói gì, cũng không nói ra được mình định nói gì.
Trời tối quá, giơ tay làm hiệu cũng không nhìn thấy.
Sói con đợi một lúc không thấy có tiếng trả lời bèn tự mình phát
huy, nó cúi xuống vận hơi, ngửng lên nhả ra một tiếng dài, lần này thì nó đã
khôi phục được âm lượng cao nhất của đêm qua: “u…âu…!”, tiếng “âu”
dài mênh mông như tiếng trẻ con còn hơi sữa, như tiếng kêu, tiếng chuông
nhỏ, tiếng tù và ngắn, tiếng ngân chưa dứt, dư âm kéo dài. Sói con rất bằng
lòng tiếng tru của nó, không đợi có tiếng tru trả lời, nó tru tiếp cho đã
nghiện, do hồi hộp, vĩ âm biến thành âm cụt. Đầu nó ngẩng càng cao, mũi
chĩa thẳng lên trời, hoan hỉ và phấn chấn, nó tru hết lượt này đến lượt khác,
càng tru càng thành thạo, càng tiêu chuẩn, tư thế hoàn toàn giống con sói
trưởng thành. Khi tru, nó vo miệng hình chữ O tròn như chiếc lò xo, vận
hơi bụng, từ từ bình ổn kéo dài tiếng ngân, dài mãi dài mãi cho tới lúc cạn
bầu tâm sự. Sau đó, nó hít một hơi thật dài rồi tiếp tục tru. Sói con vui
mừng hớn hở kéo dài tiếng tru “quỉ khóc sói gào”, say sưa khoe mẽ giọng
ca với chất giọng thật đáng nể: trẻ trung, mượt mà, thuần khiết, uyển
chuyển mà tròn vành rõ chữ, trong khi du dương nó tự biến điệu một cách
ngẫu hứng, thêm vào đó nhiều luyến láy.
Hai người như mê đi, Dương Khắc bất giác khẽ mô phỏng tiếng tru
của sói con.
Trần Trận nói nhỏ với Dương Khắc: Nghe sói tru mình phát hiện ra
dân ca Mông Cổ vì sao ngân dài và run rẩy như thế. Dân ca Mông Cổ hoàn
toàn khác dân ca Hán về phong cách. Mình cho rằng, phong cách này được
truyền lại từ thời Hung Nô sùng bái tôtem sói. Sử có ghi: “Hung Nô truyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.