TÔTEM SÓI - Trang 434

mặt, gần như không chịu đựng nổi, vùng chạy quan chuồng mười mấy vòng
thì tốc độ chậm dần, hình như nó nhận ra có chỗ muỗi nhiều, chỗ muỗi ít,
chỉ cần chạy vào làn khói, muỗi bám trên người lập tức bay hết; chỉ cần ra
khỏi làn khói, đảm bảo mũi bị luôn mấy phát. Sói con tròn mắt ngạc nhiên
nhìn khói trắng, đồng thời ngày càng dừng lại lâu hơn ở chỗ có khói trắng,
nó chuyển hướng nhanh như chớp thăm dò sự vật mới, nhưng nó vẫn còn
sợ khói, vẫn còn chần chừ khi từ vùng không khói chạy vào vùng khói.
Mấy con chó lớn trước sau nấp dưới cỗ xe bò phát hiện khói trắng rất
nhanh. Chó lớn ở thảo nguyên đều biết công dụng của ngải. Mắt rực sáng,
chúng dẫn đàn chó nhỏ chạy tới hong khói. Vừa vào trong luồng khói,
những con muỗi trên người lập tức biến mất. Chó lớn bắt đầu chọn chỗ
khói không đậm không nhạt nằm dài ra, coi như được ngủ bù. Lũ chó cún
chưa được hưởng khói lá ngải bao giờ, ngây thơ tranh nhau nhảy vào giữa
làn khói, vui mừng, hớn hở và cũng tranh nhau chỗ nằm. Lát sau trên cái
chuồng chật hẹp có sáu con chó nằm đấy, khiến sói con cứ trố mắt nhìn.
Sói con rất phấn khởi, mắt nhắm tít, miệng trễ ra, đuôi dựng lên. Ngày
thường nó năm lần bảy lượt thật lòng mời lũ chó đến chỗ nó chơi nhưng
bọn chó không nhận lời. Hôm nay bỗng tất cả không mời mà đến, ngay cả
Ilua vốn ghét nó cũng đến, khiến sói con vô cùng hả hê, coi như được năm,
sau rái cá cạn cũng không vui bằng. Sói con nhất thời quên sợ. Nó xông
vào giữa làn khói trèo lên lưng Ilua mà nhảy múa, lúc thì ôm con cún cái
lăn lộn đùa rỡn. Sói con cô đơn bỗng có cả một gia đình lớn. Nó như được
tất cả thành viên trong gia đình đến thăm, mừng quá, muốn ôm hôn cho đã,
ngửi và liếm cho đã. Trần Trận chưa bao giờ thấy sói con vui vẻ đến như
thế, mắt cậu nhoè đi...
Chó nhiều khói ít, khói ngải xem ra không đủ. Sói con vốn là chủ nhân,
nay tự dưng biến thành khách, bị lũ chó chen bật ra. Lũ cún đang tranh
nhau chỗ nằm, hai con cún đực không khách khí gì cả, dùng mũi hất luôn
sói con ra vòng ngoài. Sói con hơi bực, nó chịu để muỗi đốt, ngồi đó chăm
chú nhìn lũ chó. Chỉ lát sau, nó chợt hiểu ra, câu hỏi trong mắt không còn
nữa: lũ chó vì làn khói chứ không phải vì nó mà đến. Làn khói mà nó sợ ấy
không phải là mảnh đất cho lũ muỗi đáng ghét mặc sức hoành hành, mà là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.