TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 102

biển ôm sát thân hình cân đối. Thấy Uyên nhìn mình, cô gái mỉm cười gật
đầu chào. Huy rót nước ngọt cho Uyên, rồi rót cho cô gái. Huy nói:
- Uyên à, đây là Thảo, bạn anh làm ở bưu điện tỉnh.
- Em thường nghe anh Huy kể về chị. – Cô gái tên Thảo có một giọng
nói ngọt ngào đến mê hoặc người nghe.
Huy nhìn cô gái, cười lắc đầu:
- Đừng có nói xấu anh với Uyên đó nghe!
- Đâu có . - Thảo nâng ly đưa về phía Uyên. – Vui được biết chị!
Uyên chạm ly với Uyên.
- Cứ gọi mình là Uyên.
Mọi người trong bàn tiệc đều quen biết nhau nên rất vui vẻ và tự nhiên.
Uyên thỉnh thoảng cười nói, tiếp chuyện với mọi người. Uyên cố hòa đồng
với những người sẽ gắn bó với cuộc sống của cô và Huy sau này. Tất cả
đều tỏ ra thân thiện với Uyên, dù có người chỉ mới biết cô lần đầu, hoặc
nghe người khác nói lại. Nhưng cố gắng mấy trong lòng Uyên vẫn trào lên
một cảm giác gượng ép đến khó chịu. Nhất là khi thấy Thảo cứ nhìn Huy
đắm đuối không rời. Uyên biết trong đám bồ bịch của Huy có một người
làm ở bưu điện. Uyên đoán được đó là Thảo. Huy với Thảo cười nói vui vẻ.
Một chút hờn ghen dâng lên cổ. Uyên càng cảm thấy khó chịu. Bữa tiệc
kéo dài gần nửa đêm mới kết thúc. Mọi người chia tay ra về, gởi lại cho
Uyên bao lời chúc tốt đẹp.

Về đến cổng. Huy tắt máy xe nhẹ nhàng mở cổng. Con chó ngủ trước
cửa bật chạy ra. Huy để tay lên môi suỵt một tiếng. Con vật khôn ngoan
hiểu ý chủ chỉ chạy quanh Huy và Uyên ngoắc đuôi mừng mà không cất
tiếng sủa. Sợ cả nhà thức giấc, Huy đẩy xe vòng ra cửa sau, lấy chìa khóa
riêng mở cửa đưa xe vào nhà. Huy cất xe xong, không thấy Uyên đâu, liền
quay ra sân tìm.

Trăng thượng huyền tỏa xuống trần gian một màu trắng bàng bạc. Uyên
đứng giữa sân sau, tay khoanh trước ngực, mắt nhìn ruộng nho nhuộm ánh
trăng. Bộ váy trắng may bằng lụa của Uyên nhè nhẹ bay trong gió đêm. Tà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.