TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 103

váy rộng mềm mại múa theo gió, mái tóc thề cùng phất phơ theo. Uyên đẹp
như người con gái trong truyện Liêu Trai dưới ánh trăng. Huy đứng im
ngắm người yêu. Anh say sưa theo từng ngọn gió. Hình ảnh này anh đã tôn
thờ bấy lâu. Người con gái đang đứng đó là người anh thương yêu nhất
trong cuộc đời này không thể thiếu cô. Thấy Uyên chợt rùng mình, anh lên
tiếng gọi :
- Uyên, em lạnh hả ?
Uyên quay lại nhìn anh, cười :
- Em hơi lạnh.
- Để anh vào lấy áo cho em.
- Không cần đâu anh. Em muốn đứng đây thêm chút nữa. trăng đẹp
lắm ! Ruộng nho thật huyền hoặc dưới ánh trăng. Không biết sau này em có
dịp nhìn lại cảnh này nữa không ?
Huy bước lại gần Uyên. Anh nắm lấy đôi bàn tay mềm mại của Uyên.
Tay Uyên hơi lạnh. Nhìn vào mắt cô, anh hỏi :
- Sao em nói vậy ? Sau này nơi đây là nhà của em mà.
Uyên không nhìn anh, cô nói như than :
- Trời đất còn thay đổi, huống chi lòng người.
- Em muốn nói gì ?
- Cô gái tên Thảo đó dường như rất yêu thích anh.
- Đó là chuyện của cô ta.
- Anh vẫn còn quyến luyến cô ấy thì có phải là chuyện của cô ấy
không ?
Uyên nhìn thẳng Huy đầy trách móc. Huy buông tay Uyên ra, thở ra nhìn
lên trời :
- Anh không chối, anh từng đi chơi với Thảo, từng thân mật với cô ấy,
nhưng chưa bao giờ nghĩ là anh yêu Thảo.
- Anh chưa từng cự tuyệt cô ta.- Uyên chua chát. - kể cả khi anh đã có
Uyên bên cạnh chứ gì ?
- Anh nói sao em hiểu đây? Thảo chưa từng nói gì với anh, anh cũng
chưa từng ngỏ ý gì với Thảo. Bọn anh đi chơi với nhau rất vui vẻ. Anh
cũng không chối rằng anh thấy vui khi ở bên cô ấy. Em bảo anh nói sao với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.