TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 112

Uyên khoan khoái trèo lên giường, chọn ngay một băng nhạc mở lên
nghe. Uyên nhận ra đó là băng “Guitar Hawaï”. Vy trèo lên, cười bảo:
- Băng nhạc nầy chị thích, nên em vẫn để lại. Lúc nào nhớ chị, em lại
mở lên nghe.

Uyên bồi hồi xúc động. Cô không ngờ Vy lại thương cô đến vậy. Uyên
không biết nói sao chỉ nhìn Vy cười vui sướng. Uyên lắng nghe hết bản
“Chiều tím” của Phạm Duy, rồi tắt cát – sét. Uyên thở dài:
- Nhạc buồn quá!
- Tại tâm trạng chị không vui mà thôi. Trước đây nghe băng nhạc nầy
có bao giờ chị nói buồn đâu.
- Phải, chị đang buồn và rối rắm lắm. – Uyên gật đầu buồn bã. – Dù
chị có cố mấy vẫn không sao vui được.
- Tuy chị không nói, nhưng em có linh cảm chuyện giữa chị và anh
Huy không suôn sẻ. Có phải hai người không thể tha thứ cho nhau không?
- Đó chỉ là một phần nhỏ. Điều chính yếu là do chính chị và Huy.
- Chị và Huy? Em không hiểu. Chị yêu Huy lắm mà. Hai người yêu
nhau ngần ấy năm trời chẳng lẽ không mở lòng rộng lượng cho nhau một
chút được sao?
- Không phải chuyện đó. – Uyên thảm não. - Chị đã từng say mê một
người khác. Huy cũng vậy, không phải một mà là nhiều người. Nói cho
cùng bọn chị đã từng phản bội nhau nhưng rồi vẫn quay về vì không muốn
mất nhau. Bây giờ bọn chị đã tha thứ cho nhau và cố quên chuyện đó, dù
không phải là điều để dàng. Đêm cuối cùng ở Phan Thiết, lúc chị và Huy
gần nhau nhất thì cả hai mới phát hiện được một điều là không thể hòa hợp
nhau được. Điều đó làm chị khổ sở vô cùng!
- Em vẫn không hiểu. – Vy nhún vai thở ra. – Hai người yêu nhau như
vậy, đang cùng ở trong lứa tuổi nồng cháy nhất, cần nhau nhất tại sao lại
không thể hòa hợp được?

Uyên không biết giải thích sao. Vy chưa từng ở trong tình trạng như
Uyên làm sao cô hiểu được. Uyên cầm tay Vy lên, áp hai bàn tay mình vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.