TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 121

Huy vẫn lo cho cô, Uyên xúc động quá, bật khóc. Vy nhăn nhó:
- Đừng có khóc lúc nầy. Nói tiếp đi!
Uyên không biết là mình nên nói gì nữa. Cô không nghĩ ra câu nào hết. Vy
chép miệng nhắc tuồng:
- Chị nói đi! Ngày mốt chị sẽ lên tàu về Nam, hẹn Huy đón chị.
Uyên nói lại ý Vy vừa nói. Huy hứa:
- Tạm biệt. Nhớ đón em nghe! Em nhớ anh lắm! – Vy nói.
Uyên lặp lại lời Vy.
- Anh cũng nhớ em lắm! Chúc em một đêm vui. Cho anh gửi lời thăm Vy.
Dường như anh nghe có giọng của cô bé. Vy đang ở cạnh em à?
Uyên định nói “phải” thì Vy ra hiệu bảo không. Vy nói:
- Huy ơi … em yêu anh! Nhớ chờ em!
Uyên lặp lại không sót một chữ. Huy đã gác máy rồi, mà Uyên vẫn áp ống
nghe vào tai mình. Vy gỡ tay Uyên lấy ống nghe gác lên máy. Vy thở dài
nhẹ nhõm. Mọi việc có vẻ tốt đẹp. Uyên cười. Một nụ cười thỏa mãn. Lâu
lắm Vy mới thấy Uyên cười như vậy. Vy kéo tay Uyên:
- Em đã lo cho chị xong rồi, thì chị cung thương bồ em một chút chứ. Đợi
lâu quá hắn sẽ giận và cằn nhằn em đó.
- Ủa, Tuấn dám giận em sao? – Uyên trả tiền xong quay lại trêu – Chị thấy
nhất nhất hắn đều chìu ý, việc gì cũng để em quyết định. Em nhăn mặt một
cái là hắn đã cuống lên rồi.
- Không phải vậy. Trước khi quyết định điều gì em đều hỏi ý Tuấn.
- Phải rồi. - Uyên gõ lên mũi Vy. - Em nói ra ý muốn của mình trước, rồi
mới hỏi Tuấn quyết định ra sao thì chắc chắn nó sẽ nói: "Tuỳ em, muốn gì
cũng được". Chị nói đúng không?
- Cũng không hẳn vậy. Em có sống vì Tuấn thì anh ấy mới sống vì em như
vậy.
- Ghê chưa! Đêm nay em vì Tuấn mới cho bé Thuý đi theo chơi phải
không?
Uyên nheo mắt trêu, Vy cười thản nhiên:
- Tại Thuý nói thích đi và Tuấn cũng không muốn Thuý buồn. Vả lại Thuý
cũng thường đi chới với em và Tuấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.