TRÁI TIM ĐƠN ĐỘC - Trang 39

- Bốn mươi lăm ngàn đấy cháu! Nhưng đấy là quần người lớn, cháu

mặc không vừa đâu.

- Không phải việc của bà.

Thằng bé cắt ngang và lia mắt sang nhìn những quần áo khác. Rồi nó

nhìn lại cái quần bò Trung Quốc, bảo:

- Giá cả hợp lý đấy. Bà cứ để đấy, vài hôm nữa có tiền sẽ lấy.

Nó nói trống không như thế rồi quay đi. Đồ mất dậy. Sẽ lấy? Ai sẽ

lấy? Bố nó lấy hay mẹ nó lấy?

Đợi nó đi khỏi, chị hàng xôi xổ vào cuống quýt:

- Có mất gì không hả bà? Thằng ăn cắp đấy bà ạ! Trời ơi, cháu lo quá!

Bà vội vã sờ lại từng chiếc áo, chiếc quần. May quá, chiếc nào chiếc

nấy vẫn dính vào nhau bằng kim băng. Tất cả không suy suyển gì cả. Bà
thở phào:

- Lạ thật! Tất cả vẫn y nguyên cô ạ! Hay là nó định mua thật?

- Có mà vặn răng nó ra ấy bà ạ! - Chị hàng xôi đáo để cãi. - Bọn này,

cháu còn lạ gì nữa!

Hai hôm sau thằng bé ấy lại đến. Lần này bà Nam đã có gan để nhìn

nó kỹ hơn. Nó chỉ trạc mười hai tuổi. Sống mũi cao, cằm nhọn, khuôn mặt
gầy choắt lại, mái tóc khét nắng vàng hoe lòa xòa phủ xuống đôi mắt táo
tợn. Cũng như lần trước, nó tụt lại sau đồng bọn và lại đứng trầm mặc, nghĩ
ngợi trước cái quần. Trong con mắt của nó ánh lên nỗi thèm muốn và toan
tính.

- Cháu muốn gì? - Bà Nam lại gần hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.