TRÁI TIM ĐƠN ĐỘC - Trang 44

cháu không mua được cái quần bò của bà rồi. Bà ơi, bà mang hộ cháu số
tiền cháu gửi bà đến cho chị cháu tên là Liên, ở Gầm Cầu. Ngày mai chị
cháu đi lấy chồng. Từ lâu chị cháu cứ ao ước có một cái quần bò thụng để
mặc sĩ diện với nhà chồng. Cháu đã cố nhưng làm ăn bây giờ khó quá bà ạ!
Bà đừng nói cho chị cháu biết là cháu đã bị bắt nhé! Nhà cháu chỉ có hai
chị em nên bà cố mang tiền hộ cháu đến, bà nhé! Bà cứ nói đây là quà cưới
của em mừng chị. Cháu đội ơn bà nhiều lắm!"

Bà Nam đọc đi đọc lại lá thư. Nước mắt bà chảy ra làm nhòe ướt

những hàng chữ. Bà vừa sụt sịt khóc vừa vội vã gấp chiếc quần bò thụng
xanh cho vào cái túi ni lông, kèm theo là tất cả số tiền mà thằng bé bất hạnh
đã gửi bà. Bà đóng vội cửa hàng, gọi xe xích lô đến phố Gầm Cầu.

Khói pháo vẫn còn lơ lửng bay trên mặt phố lầy lội. Những căn nhà

lụp xụp. Những hốc gầm cầu khấp khểnh. Cư dân nghèo khổ và lam lũ ào
chạy theo đoàn xích lô đưa dâu. Tiếng cười nói tưng bừng huyên náo cả
không gian ẩm ướt thơm nồng mùi pháo.

Bà Nam đứng sững lại, tim đập mạnh. May quá, suýt nữa thì bà đến

muộn. Đợi chiếc xích lô chở cô dâu chú rể đi tới, bà Nam lấy sức gọi to đến
lạc cả giọng:

- Cô Liên dừng lại nhận quà đã!

Chiếc xích lô dừng lại. Cả đoàn người chạy theo cũng dừng lại, reo ồ

lên vui vẻ. Bà Nam hấp tấp chen vào, dúi bọc ni lông vào giữa cô dâu chú
rể, nói liền một hơi:

- Em trai cô có việc bận chưa về được. Em gửi quà cưới về cho chị

đây.

Liên sững sờ chưa kịp nói gì thì chú rể nhấc nhấc cái bọc, cười ngoác

miệng tận mang tai:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.