TRÁI TIM ĐƠN ĐỘC - Trang 56

Người đàn bà không giấu được nỗi buồn bã:

- Nhà tôi cũng thế anh ạ! Sáu năm trời nay chưa ăn tết với gia đình.

Con tôi cũng nhập ngũ được hai năm, giờ đóng gần Thái Nguyên, còn bố
nó không biết đóng ở đâu. Tôi xin phép nghỉ đi thăm con, hy vọng biết tin
bố nó.

Người đàn bà kể về hoàn cảnh của mình, bằng giọng nói buồn bã đã

quen chịu đựng. Ông Tâm nhìn đôi mắt thiếu phụ đã trở nên xa xăm, một
tia hy vọng lấp lánh trong đôi mắt ấy khi chị nói về thằng con út từ khi đẻ
ra đến giờ chưa biết mặt cha. Thằng bé rất ngoan, hiền lành như cục đất và
đang mong cha nó trở về.

Những dãy đồi đã xuất hiện, xoay quanh nhịp tàu đi. Trời về chiều,

cánh đồng bên đường trở nên vắng vẻ. Từ xa ông Tâm nhận thấy những
bóng trẻ đang hốt hoảng chạy tới bên vệ đường. Trái tim bỗng đập rộn
trong ngực ông. Ông đã nhận ra nó - thằng cu Tuất - cái dáng bé nhỏ loi
choi chạy giữa đám chúng bạn. Ông như chợt ngửi thấy mùi tóc khét nắng
của nó. Chói ngời trước mắt ông là đôi mắt tròn xoe trong trẻo của nó, non
nớt cả tin đến tội nghiệp.

Trong phút chốc, đoàn tàu đã chạy tới gần lũ trẻ. Ông Tâm vớ bọc đồ

chơi, nhoài cả thân người ra cửa sổ.

- Này…! - Ông hét lên nhưng tiếng ông chìm đi trong âm thanh ầm ầm

của con tàu.

Những đứa trẻ nhảy lên reo hò, sung sướng vẫy bằng cả hai tay. Ông

nhận thấy thằng cu Tuất đang loi choi chạy lên những đứa lớn, cũng cố sức
nhảy lên vẫy.

Ông Tâm tung bọc đồ chơi xuống và ráng sức gào lên trong gió bằng

giọng ngực - cái giọng khỏe nhất của diễn viên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.