TRÁI TIM ĐƠN ĐỘC - Trang 76

cười cười nói nói như đám người kia. Cũng như họ, mặt mũi bố cứ hớn hở
ra chiều thỏa mãn lắm. Tại sao người lớn lại dễ quên thế nhỉ?

Nhà bà nội ngan ngát mùi hương trầm. Bà nội đang ngồi một mình

trên chiếc đi văng gỗ lắng nghe tiếng pháo nổ đì đẹt từ khắp nơi vẳng lên.
Thấy Minh lủi thủi đi vào một mình ôm bánh pháo trên tay, bà hiểu cả. Bé
ấm ức mách:

- Bố mẹ cháu lại đi rồi bà ạ!

Bà cười, nói vui:

- Được rồi cháu ạ! Có hai bà cháu đón Giao thừa vui chán.

Bà dắt Minh vào ghế ngồi. Từ chiếc áo cánh bông của bà thoảng ra

mùi băng phiến và một mùi thơm thơm nồng nồng. Mắt bé Minh tự nhiên
ríu lại. Bé không hiểu tại sao chỉ riêng bà có mùi thơm nồng ấy.

- Bà bóc bánh chưng cháu ăn nhé!

- Không ạ! Cháu chỉ buồn ngủ thôi!

- Ừ, cháu ngủ đi!

Bé Minh ôm bánh pháo nằm lăn ra, bé mơ màng ngủ và vẫn thấy

thoang thoảng mùi thơm nồng nồng trộn lẫn mùi trầu không từ chiếc áo
cánh bông của bà. Bà nhẹ gỡ bánh pháo ra khỏi tay bé rồi thò tay xoa đều
đều lên lưng bé.

- Ngủ đi cháu bà! - Bà khẽ nói. - Giao thừa bà sẽ gọi cháu dậy.

Minh nói trong giấc ngủ mơ màng:

- Bà ơi, bao giờ cháu giàu, sẽ không cho bốmẹ tiền…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.