TRÁI TIM ĐƠN ĐỘC - Trang 77

- Ừ! - Bà khẽ cười.

- Lúc nào cũng… đi…

Minh làu bàu rồi thiếp đi.

Một lát sau chuông đồng hồ rền vang. Tiếng pháo bỗng rộ lên từ

phương xa rồi chuyển nhanh lại gần, càng lúc càng hỗn loạn. Một tràng
pháo nổ ran dữ dội trong khu tập thể xé rách màn đêm vốn chỉ có sự yên
tĩnh giả vờ. Ngay tức khắc, như để phụ họa với tiếng gọi đó, vô vàn tiếng
nổ đinh tai nhức óc dồn dập vang lên. Bé Minh chồm dậy, vội vàng lao ra
cửa.

Bầu trời đêm đã sáng rực lên vì những quả pháo hiệu đỏ lừ lừ vùn vụt

nối đuôi nhau bay lên. Từ trên cao này nhìn ra khắp nơi, đâu đâu cũng lóe
sáng những tràng pháo thi nhau nổ. Ở các hành lang khu nhà đối diện, nhà
nào cũng đốt pháo. Khói cuồn cuộn bay mù mịt. Trong đám mịt mù ấy
những chớp lửa loe lóe sáng. Không gian rạn vỡ, quay cuồng vì những
tiếng nổ chát chúa, âm vang.

- Bà ơi, bánh pháo của mình đâu?

Bé Minh cuống quýt gọi. Trống ngực bé đập thình thình. Tiếng nổ âm

vang và khói pháo cuồn cuộn làm bé như mê đi, như bay đi.

- Nhưng bố cháu có nhà đâu mà đốt pháo!

Bà nói. Bé Minh cứ khăng khăng:

- Không. Bà cháu mình sẽ đốt. Cháu sẽ đốt cho bà xem. Bà lấy cho

cháu cây gậy.

Ở đầu hành lang kia, một tràng pháo bắt đầu nổ. Lửa lóe lên như chớp

giật. Bé Minh cuống quýt chạy vào mở tung bánh pháo. Bà cũng vội tháo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.