TRÁI TIM ĐƠN ĐỘC - Trang 94

càng lên cao và thắt nhỏ lại giữa một bên vách núi đầy lau và một bên là
thung lũng sâu hút, phủ màu xanh tím tái của rừng dại. Đây đó rực lên một
vạt nắng vàng rực. Đi được một đoạn, chợt anh bắt gặp những gia đình ở
trong những chiếc lán dựng cẩu thả ven chân núi. Trước cửa lán vài đứa trẻ
cởi trần trùng trục, đen nhẻm, sửng sốt ngó chiếc xe đạp phóng qua. Một
người phụ nữ ra sức thổi lửa trong ba hòn đá xếp làm bếp.

Anh biết đó là những người dân bị rời khỏi lòng hồ.

Chừng như im lặng quá lâu làm thằng bé cảm thấy ngại ngùng, nó lên

tiếng:

- Xe đạp bố mượn à?

- Ừ. Thế mẹ có khỏe không?

- Dạ, mẹ dạo này hay ốm lắm!

Thằng bé lí nhí đáp.

- Con vẫn đi học đấy chứ?

- Dạ… con… thôi học lâu rồi bố ạ!

- Hả? - Anh gắt. - Sao không báo cho bố biết?

Thằng bé lúng túng:

- Dạ… Con không biết bố ở đâu.

Anh im lặng, lòng ngao ngán. Quả thật hai năm nay anh mua đất xây

nhà. Việc ấy làm anh tốn biết bao công sức và hết sạch tiền nong.

Theo lối chỉ của con trai, anh dắt xe tới một túp lều tranh hoang dại

như từ thời thượng cổ. Trong lúc đợi con đi tìm mẹ, anh đứng trên mảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.