TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 372

Alberto Blest Gana

Trái tim không cần lý lẽ

Dich giả: Nguyễn Thế Trường

Chương 50

Sự xuất hiện của các chàng trai được đón tiếp bằng sự im lặng nặng nề.

Ông Damasso chăm chú ăn món xúp, bà Engracia cố lựa miếng thịt nhiều
mỡ cho con Diamela của bà. Leonor dán mắt vào khung cửa sổ, dường như
đang nghiên cứu mấy tấm diềm bằng vải sọc treo phía trên chiếc màn cửa
bằng tuyn.
Martin uổng công đón bắt ánh mắt nàng. Cô gái ngồi hệt như pho tượng và
trên gương mặt kín đáo ấy chàng trai đọc được bản án của mình.

Ông Damasso dần dần vứt bỏ vẻ mặt quá nghi vệ từ lúc đáp lại cái cúi chào
của Rivas. Tin chắc rằng chẳng ai định bắt chuyện đầu tiên, ngài tư sản
đáng kính bắt đầu cựa quậy trên ghế rồi qua qua nói với Martin:
- Hình như anh vừa đi dạo chơi về?
- Vâng, thưa ngài – chàng trai dè dặt trả lời.
Ngài Ensina không nỡ hỏi thêm gì nữa nên lại lặng thinh. Bị đè nặng quá
lâu vì sự im lặng bất thường, lúc ấy Agustin quyết định tiếp chuyện:
- Ô, ở đây làm gì có chỗ du ngoạn! – chàng ta nhận xét – Ở Paris ấy à,
hoàn toàn khác.
Rồi chàng ta bắt đầu miêu tả tỉ mỉ về Eugène, công viên Saint Clous và các
thắng cảnh khác quanh vùng thủ đô nước Pháp. Không ai ngắt lời chàng ta
nên Agustin tha hồ trầm trồ thán phục các cảnh đẹp thiên nhiên ở nơi ấy, tô
điểm một cách hào phóng co bài diễn văn của mình bằng những từ ngữ đặc
Pháp và nói nhại những chữ Tây Ban Nha theo kỉêu Pháp một cách không
thương xót với niềm tin tưởng rằng điều đó sẽ tạo cho câu chuyện của mình
bản sắc Paris thực thụ.
- Thế đấy, đó mới là nơi có thể vui chơi cho ra hồn – chàng ta khoái
trá kết luận – chứ ở vùng buồn tẻ của chúng ta thì, không công viên, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.