TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 370

- Amador và Ricardo, người yêu của Edelmira, vừa mới ở đây.
- Thế à? – Martin dài giọng, nét mặt hơi đổi.
- Họ kêu ca với tôi là hình như anh bắt cóc Edelmira.
- Lũ khốn kiếp! – Martin lí nhí qua kẽ răng.
- Chính tôi cũng nói thế đấy! Lời buộc tội của họ chỉ thấy lố bịch. Tôi
bênh vực anh chẳng khác nào sư tử, cho nên đừng có lo. Họ thiếu chút nữa
thì phát điên vì tức giận. bây giờ chỉ cần thuyết phục ba tôi tin rằng anh
không dính dáng gì vào đó cả.
- Để làm gì? – Martin lạnh lùng hỏi.
Agustin ngẩn người nhìn bạn.
- Sao anh trở nên nông cạn thế?
- Ông Damasso thì liên can gì đến đây chứ?
- Liên can gì là thế nào? Quỷ thật! Chẳng phải là anh không hề có lỗi
hay sao? không, điều quan trọng là phải để cho ba tôi tin chắc như vậy.
- Có một trở ngại nhỏ…
- Trở ngại à?
- Vì Amador nói có một ít sự thật.
- Tôi không hiểu nổi! Nghĩa là thực tế anh đã đưa Edelmira đi ư?
- Tôi đi cùng cô ấy.
- Đi đâu?
- Đến Renka.
Agustin đứng lên kính cẩn cúi chào Rivas.
- Tôi khâm phục tài năng của anh – chàng ta long trọng nói – giá như
tôi cũng khôn khéo như vậy trong chuyện với Adelaida thì chắc chẳng ai
dám giễu cợt tôi. Anh đúng là con người kiệt xuất, tôi xin bái phục và sẽ
theo học anh đấy.
- Anh nói về cái gì thế hả? Martin bật cười vì đoạn độc thoại trịnh
trọng của Agustin.
- Đừng vờ vĩnh! Theo anh thì bắt cóc một cô gái kiều diễm như thế là
chuyện tẹp nhẹp à? Anh khôn ngoan thật, anh bạn ạ! Lại còn khiêm tốn
nữa.
- Tôi có bắt cóc đâu, đơn thuần là tôi tiễn cô ấy đến đó thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.