TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 373

lâu đài, chẳng có gì cả!
Suốt bữa ăn, Leonor không nhìn đến Martin dù chỉ một lần, có cảm tưởng
là nàng không nhận thấy sự có mặt của chàng.
Khi rời bàn ăn, bà Engracia nói nhỏ với chồng:
- Ông thân mến, tôi khy vọng ông sẽ nói chuyện với Martin chứ?
không thể gác chuyện đó lại đâu.
- Ít thời gian quá, tôi sẽ nói chuyện với cậu ấy tối nay – ông Damasso
đáp, ông rất lo lắng đến việc tiêu hoá vì thế cho là để cái việc khó chịu của
Martin thư thả thì hơn.
- Thôi được, nhưng chỉ xin ông đừng kéo dài. Tôi không muốn để cho
tên tuổi của chúng ta liên can vào một chuyện om sòm nào đó – bà
Engracia tuyên bố, tay ghì chặt con chó như thể tìm kiếm ở nó sự trợ giúp.
Đáp lại, con Diamela gầm gừ, rồi hai vợ chồng đi ra, tiếp đó là Leonor và
Agustin. Rivas ra khỏi phòng ăn cuối cùng và lên thẳng phòng riêng.
- Em biết không, ở mức độ nào đó Martin có dính líu vào việc
Edelmira biến mất đấy – Agustin nói với em gái lúc chỉ còn hai người trong
phòng khách.
- Ai nói với anh thế? – Leonor thốt lên, trong lòng vẫn leo lét tia hy
vọng là Martin sẽ đánh đổ những lời buộc tội mình.
- Chính Rivas – chàng công tử trả lời.
- Anh thấy chưa, thậm chí anh ta không dám chối cãi nữa! – cô gái tức
giận nói và trong giọng nàng vang lên những âm điệu độc ác bộc lộ lòng
thù hận.
- Nhưng có điều anh ấy làm việc đó chỉ xuất phát từ lòng tốt mà thôi.
- Dĩ nhiên – cô gái mỉm cười châm chọc.
- Em tưởng tượng được không, hóa ra bà mẹ rắp tâm cưỡng ép gả
chồng cho Edelmira.
- Và Martin, theo anh khẳng định, vì lòng tốt mà quyết định che chở
cho cô ta chứ gì? Đúng thế phải không? Thật là lối giải thích ngây thơ! Cái
kiểu Don Quichotte ấy đã biến mất từ lâu rồi!
- Quỷ thật, em gái ạ! – Agustin kêu lên, chàng ta thừa kế được ở cha
khả năng thay đổi ý kiến trong nháy mắt – Em biết anh vừa nảy ra điều gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.