TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 83

Alberto Blest Gana

Trái tim không cần lý lẽ

Dich giả: Nguyễn Thế Trường

Chương 13

Ánh mắt của mọi người trong phòng đổ dồn vào những người mới vào.
Các chàng trai đáp lại cái cúi chào của Raphael và Martin với vẻ gượng gạo
và dè dặt, còn các nàng thì khúc khích cười rồi thì thầm với nhau.

Sự vui vẻ ồn ào chấm dứt. Nhưng lúc đó bà Bernarda bước ra giữa phòng
và, tay chống nạnh, bà nói oang oang phá tan bầu không khí lặng ngắt đang
ngự trị trong phòng.
- Này các con bồ câu bé nhỏ! Sao cứ ngây người hết ra như thế? Hay
là chưa bao giờ nhìn thấy con người?
Lời hô hào của bà chủ nhà mau chóng có hiệu nghiệm. Các nàng làm bộ cúi
đầu bẽn lẽn, còn các chàng công tử trở lại mạnh dạn.
- Mà bà Bernarda nói đúng đấy! – ai đó kêu to – Nào, chúng ta nhảy
điệu Kadril đi!

Một trong những người bạn của gia đình ngồi vào chiếc đàn dương cầm do
chính mình đã tỏ nhã ý đem tới vào ban sáng để phục vụ đêm hội và lanh lẹ
chơi điệu kadril. Các cặp lập tức được hình thành, không câu ne6. tuổi tác
cũng như những ước lệ vô bổ, tất cả muốn tham dự vào điệu nhảy. Bên
cạnh một bà sồn sồn cỡ tuổi 50 là cô con gái 14 tuổi chỉ thiếu điều nhảy
cẫng lên vì sốt ruột. Cô nàng muốn tỏ ra đã trưởng thành và cũng vì thế mà
cứ cố kéo cái váy ngắn cũn cỡn xuống.
- Có thôi đi không, mày xé rách cả váy bây giờ - bà mẹ bực bội cằn
nhằn, làm cho ông bạn nhảy thấy chán vì đang ham muốn tột độ được nổi
bật lên trước Raphael và Martin bằng những điệu bộ lịch lãm của mình.

Tromg một góc khác của căn phòng, một chàng nào đó cố ý nói thật to mấy
câu tâng bốc bạn gái để làm ra vẻ mấy vị khác quan trọng không hề làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.