TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 82

Amador em trai của họ. Cậu thấy không, hắn vừa nhấc ly rượu pha đường.
Cậu có thấy hắn cũng tuyệt vời theo kiểu riêng của mình không? Có đáng
giá gì một cái áo gi lê bằng tơ màu trắng mà một cô nàng nào đó cần mẫn
thêu vào đó mấy đường chỉ màu! Còn hai sọc màu gạch trên cà vạt nữa!
Chẳng lẽ chúng không tạo cho toàn bộ tư chất của hắn một cái mẽ ngoài?
Và còn gì hùng hồn bằng mớ tóc uốn quăn kỹ lưỡng như thể tóc giả kia?
Ngay cả hoạ sĩ cũng không nghĩ được một chi tiết nào hay hơn để khắc hoạ
bản chất của hắn. Cậu xem kìa, hắn đưa ly rượu mùi cho cô gái mới phong
nhã làm sao! Hắn đang như cá gặp nước.
Trong khi đó một người bạn đến gần gã trai đang được đôi bạn chú ý và nói
thầm điều gì đó vào tai hắn. Amador tiến về phía cửa ra vào và chỉ một
phút sau đã ra đến sân, nơi San Louis và Rivas đang đứng.
- Chào các vị - hắn đến gần – xin cho chúng tôi vinh dự được mời các
vị vào đại sảnh.
- Chúng tôi cũng vừa mới mang găng tay xong – Raphael đáp – và
chủân bị vào – sau đó chàng đưa Rivas lại – Thưa ngài Amador, tôi rất vui
sướng được giới thiệu với ngài đây là ngài Martin Rivas, còn đây là ngài
Amador Molina – chàng ngoảnh lại nói với Martin.
- Xin hết lòng phục vụ ngài – Amador lịch thiệp đáp lại cái cúi chào
của Martin.
Rồi cả ba bước vào gian phòng mà Amador đã gọi một cách long trọng là
đại sảnh.

Chú thích:
[1] Chữ cuộc đòi phát âm sai, tạm dịch là "đợi"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.