TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 264

trong số tất cả công chúng hiện có mặt ở đây mà không hề nhớ rằng ý nghĩ
ấy đã minh chứng cho việc nó cướp đoạt mất tính tự chủ khét tiếng của
nàng.
Giờ giải lao đầu tiên đã hết nhưng trong tâm hồn Leonor vẫn tiếp diễn cuộc
đấu tranh giữa lòng kiêu hãnh và tình yêu dù rằng nàng không thể ngờ đến
nó. Còn đến lúc hết hồi thứ hai và tấm màn sân khấu buông xuống, cô gái
lại đưa mắt tìm Martin rồi ra hiệu cho chàng lên khoang lô gặp nàng.
Chàng trai không đòi hỏi phải mời thêm lần nữa.
Leonor đổi chỗ ngồi lùi vào phía trong, nàng mời Martin ngồi xuống chiếc
ghế bên cạnh.
- Tôi cảm thấy – nàng mở đầu – tối nay anh không vui lắm.
- Vì sao cô lại nghĩ thế, thưa tiểu thư? – chàng trai hỏi lại.
- Trông anh rất trầm tư. Và anh có biết tôi chợt nghĩ gì không?
- Tiếc là tôi không đoán được.
- Tôi nghĩ rằng anh hối tiếc về lời hứa mà anh đã vội vã nói với tôi
mấy hôm trước.
- Tôi không hiểu cô nói về lời hứa nào.
- Không bao giờ đến thăm nhà các công nương Molina nữa.
- Tôi rất tiếc là phải phản đối cô – Martin đáp cũng bằng cái giọng đùa
cợt như Leonor – Xin cam đoan với cô là tôi thậm chí không một lần nào
còn nhớ tới lời hứa đó. Mà bằng chứng rõ ràng nhất là tôi đã thực hiện nó
hoàn toàn chẳng khó khăn gì đó thôi.
- Hôm nay tôi có nhìn thấy cô gái đó ở quảng trường. Cô ta thật xinh
đẹp. Anh có thị hiếu rất tốt.
- Chỉ có mình cô có đủ khả năng ngợi khen sắc đẹp của một cô gái
khác chân tình như thế! – Rivas thốt lên.
- Tại sao vậy? – Leonor hỏi , không kịp hiểu ngay ý nghĩa của lời
chàng nói.
- Tại vì chỉ có người phụ nữ nào tự nhận thức được ưu thế của chính
mình mới có thể công nhận sắc đẹp của người phụ nữ khác.
- Tôi thấy anh đã học được cách tán tỉnh rồi đó – Leonor nhận xét một
cách khô khan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.