TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 298

- Cậu sẽ nói giúp tôi một lời được không?
- Rất vui lòng, anh bạn ạ - Amador bắt tay viên sĩ quan cảnh binh.
- Tôi nhút nhát trong những việc này lắm – anh chàng tự thú – cho nên
tôi chợt nghĩ "Mình nhờ Amador, nhất định cậu ta sẽ giúp"
- Anh làm thế là đúng. Ngay tối nay tôi sẽ nói chuyện với mẹ tôi.
Đừng nghi ngờ gì hết.
Họ chia tay, rất hài lòng về nhau. Viên sĩ quan cảnh binh nảy ra tia hy vọng
rằng cuối cùng chàng ta sẽ được gắn bó với người mình yêu tha thiết, còn
Amador mừng rỡ cho rằng vai trò mai mối sẽ giúp hắn được bà Bernarda
tha lỗi, không còn chửi rủa liên miên sau thất bại của mưu mô đen đủi kia
nữa.
Hắn đang chìm đắm hoàn toàn trong sự suy tư thì bỗng nghe tiếng gõ cửa.
Người hầu đưa cho hắn bức thư, Martin Rivas đề nghị hắn đến chỗ đài
phun nước ở Alameda để thảo luận công việc liên quan đến gia đình
Molina.
- Có trả lời không ạ? – người hầu dò hỏi khi thấy Amador lướt mắt
đọc tờ giấy.
Amador viết một mảnh giấy hẹn sẽ có mặt đúng chỗ, đúng giờ. Rồi đã nát
óc suy nghĩ xem mình cần gì cho Rivas nhưng không tài nào đoán ra. Dù
sao thì hắn cũng quyết định trước hết nên gặp Martin đã rồi sau mới kể cho
mẹ nghe về đề nghị của Ricardo Kastanios.
Amador đến Alameda được một lúc thì Rivas xuất hiện. Chàng đề cập ngay
công việc không rào đón và đề xuất với Amador hai trăm peso nếu hắn
thuyết phục được bà mẹ không thưa kiện ở toà án.
- Tức là Raphael sẵn sàng dành cho Adelaida sáu nghìn peso mà mẹ
tôi từ chối? – Amador ngạc nhiên.
- Chính thế.
- Giờ anh thấy tính khí mẹ tôi ra sao? Bà vẫn giận tôi vì bức thư đáng
nguyền rủa kia cho đến tận bây giờ đấy. Anh thậm chí không thể tưởng
tượng được hiện nay tình cảnh của tôi như thế nào đâu. Và tất cả chỉ vì số
tiền một nghìn peso ít ỏi!
- Được rồi, anh sẽ nhận ba trăm peso – Martin cười mỉa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.