TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 342

nàng viết tiếp cho Martin bức thư mà chàng vừa mở trên đường tới phòng
ăn, nơi gia đình ngài Ensina tụ họp đông đủ.
Trong bữa ăn sáng mọi người ít nói vì ông Damasso cố gắng tỏ ra kiêng nể
Rivas, người thư ký đã giúp ông nhiều việc và theo ông biết thì rất gắn bó
với Raphael. Lúc mọi người đã rời phòng ăn, Rivas định về phòng ông
Damasso nhưng Agustin giữ chàng lại trong khi đó Leonor ngồi xuống bên
chiếc khung thêu.
- Thái độ của Raphael đối với sự việc xảy ra thế nào? – chàng công tử
vừa đốt điếu thuốc xì gà Habana vừa mới Martin điếu khác.
- Sáng tinh mơ hôm nay cậu ấy vào tu viện rồi – Martin đáp.
- Thật là lãng mạn! Tôi thông cảm với anh ấy tận đáy lòng! – Agustin
thốt lêN.
- Cậu ấy có để lại cho tôi bức thư – Martin nói tiếp – cậu ấy rất buồn.
- Tôi không thể hiểu nổi sự buồn nản đó – Leonor nhận xét – sao anh
ta không bày mưu tính kế cho tình yêu như đã từng làm nữa đi?
- Em gái ơi, tình yêu có năm bảy kiểu – Agustin nói giọng dạy bảo –
và không được quên điều đó.
- Ồ, t tlà mới mẻ đối với tôi – Leonor giễu cợt.
- Có tình yêu thoáng qua, cũng có tình yêu trọn kiếp – chàng công tử
tiếp tục.
- Tôi đi đến kết luận rằng – Leonor nói, chăm chú nhìn Rivas – đàn
ông không có khả năng để yêu.
Trong ánh mắt Martin lộ rõ sự phản đối thầm lặng, còn Agustin thì nổi
giận.
- Em lầm lẫn nghiêm trọng, linh hồn của anh ạ. Anh không cần nói
đến Abelirdo, người đã được anh chiêm ngưỡng ngôi mộ ở nghĩa địa Paris,
mà còn nhiều người nữa đã dành cả đời mình cho tình yêu đấy.
- Thế còn anh, sao im lặng vậy? – Leonor quay sang Rivas – chắc anh
tán thành với anh trai tôi phải không?
- Thưa tiểu thư – Martin đáp – tôi thấy cô phán xét về đàn ông quá
khắt khe.
- Chẳng lẽ tấm gương của anh bạn San Louis của anh chưa khẳng định

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.