TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 361

Hai tay bưng mặt, Edelmira cố gắng hết sức nén tiếng nức nở đang dâng
lên trong ngực.
Đợi cho cơn bộc phát đầu tiên của nỗi tuyệt vọng qua đi và chỉ đến khi thấy
cô bạn đồng hành đã hơi bình tâm lại, Martin mới nói:
- Quay lại vẫn chưa muộn đâu, cô chỉ cần nói một lời là tôi sẽ đưa cô
về nhà.
- Chỉ xin anh đừng nghĩ rằng tôi hối hận – cô gái lau nước mắt đáp –
Tôi khóc vì bị buộc phải rời khỏi ngôi nhà thân thuộc đấy thôi.
- Một khi cô tin vào trái tim trung hậu của bà cô – Martin nói – có
nghĩa là mọi điều cuối cùng sẽ ổn thoả, tất cả sẽ được như ý cô muốn.
- Ồ, không đâu, cái tôi muốn khó mà đạt được – Edelmira thầm thì và
nhìn Rivas với vẻ không thể tả nổi – nhưng dù sao tôi cũng thoát được lễ
cưới kia.
- Chính thế, mọi cái còn lại rồi sẽ có thôi.
- Ai mà biết được! – Edelmira thở dài não nuột.
- Vậy là cô yêu người nào đó phải không? Và yêu say đắm? – Martin
thông cảm bởi vì, như chúng tôi đã nói, từ lâu chàng đã thấy trong số phận
của Edelmira có nhiều điểm chung với mình.
Cô gái đỏ mặt.
- Tôi nhớ đã viết cho anh điều đó mà – nàng cúi đầu nói.
- Và cô yêu một cách vô vọng? – chàng trai hỏi.
- Vâng, vô vọng – cô gái buồn bã đáp.
Lúc ấy tiếng roi quất cùng với giọng hát ngổ ngáo của gã xà ích vang đến
tai họ:
Em sẽ ngự trị trong trái tim này mãi mãi
Nếu một mình em thấy cô đơn
Trên xe ngựa, đôi ta cùng rong rủôi...
Hoà theo giọng ca của gã là những tiếng the thé của mấy người buôn hoa
quả đang chở thứ dâu tây nổi tiếng từ Renka về bán ở thủ đô vào lúc sáng
sớm.
Edelmira và Martin nín lặng ngồi nghe giọng hát của gã xà ích vui tính.
- Anh nhớ bài hát này không? – cô gái hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.