TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 42

bà Francisca nhận xét.
- Đúng là phải như thế - ông Fidel khẳng định – nếu khác đi thì làm
sao điều khiển nổi đất nướ.
- Trong trường hợp đó thì tốt hơn hết nói chung đừng có điều khiển gì
hết va để cho mọi người được yên! – bà Francisca thốt lên.
- Bà làm gì vậy? – ông chồng nổi nóng – đã bao nhiêu lần tôi nhắc bà
rằng chính trị không phải việc đàn bà mà.
Simon gật đầu đồng tình, còn bà Francisca bị xúc phạm thì tức giận quay
ngoắt lại phía chị dâu.
Sau tiệc trà mọi người trở lại phòng khác, những người lớn lại nói chuyện
chính trị còn cánh trẻ thì vây quanh Leonor vừa ngồi xuống bên chiếc bàn
có đặt cuốn album tuyệt đẹp khảm xà cừ bọc bìa cứng.
- Leonor, như vậy là họ đã trả lại album cho em. Cho anh xem trong
đó viết những gì nào – Agustin nói.
- Nghĩa là ông đã mang nó đến? – Cô gái lãnh đạm hỏi Emilio
Mendosa.
- Tất nhiên, thưa tiểu thư, tôi luôn giữ lời hứa.
- Chắc là anh đã viết thơ trong cuốn album phải không? – Clemente
Valencia hướng về phía đối thủ của mình – Còn tôi, hoàn toàn không thể
chịu nổi thứ đó – chàng ta nói thêm, tay mân mê cái dây đeo đồng hồ.
- Cả tôi nữa – Agustin đế theo.
- Thôi được, để xem nào – bà Francisca ríu rít mở album.
- Thưa cô, chúng ta nghe nhạc không tốt hơn ư? – Agustin buồn bã nói
– Có ai thích cái lối văn chương này đâu.
- Mẹ cứ đọc đi mẹ - Matilda yêu cầu – chúng ta rất quan tâm đến cái
mà anh họ của con không hiểu vì sao lại gọi là cái lối văn chương.
Bà Francisca chăm chú nhìn một trang nào đó.
- Ồ, ở đây có những vần thơ mới! – bà thốt lên – và bên dưới có chữ
ký của Mendosa.
- Thế nào, anh sáng tác thơ à, anh bạn thân mến? – Agustin sửng sốt –
nghĩa là anh đã yêu?
Emilio đỏ mặt liếc trộm Leonor, còn nàng không động đậy lông mày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.