TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 43

- Bài thơ hoàn toàn rất ngắn – bà Francisca nhận xét, nôn nóng muốn
đọc to lên.
- Thôi được, thưa cô, chúng ta cùng nghe – Agustin miễn cưỡng và bà
Francisca ủê oải làm điệu, bắt đầu đọc:
"Viết về đôi mắt nàng
ánh mắt nàng dịu hiền làm sao!
nhìn ta bỗng hoá lửa thiêu cõi lòng
Nếu không bố thí ân tình
Xin đừng bóp chết con tim yếu hènàng
Lòng ta quặn nỗi sầu thương
Than cho số phận phũ phàng, đớn đau
Mắt nàng ấm áp thẳm sâu
Nhìn ta bỗng hoá lưỡi dao, oán hờn
Ta đâu dám xúc phạm nàng
Mà sao nàng nỡ phũ phàng giết ta?
Bởi vì sống cũng bằng thừa
Nếu không được phép dâng đưa tấm tình…"
Trong lúc bà Francisca đứng lặng đi, Emilio Mendosa nhìn Leonor một
cách âu yếm, dường như muốn nói "Em – bà chúa của anh"
- Anh có mất nhiều thời gian cho bài thơ này không? – bà mệnh phụ
có học vấn tò mò hỏi.
- Cháu vừa làm xong sáng nay – Mendossa cố ý khiêm tốn trong khi
chỉ nghĩ đến một điều là làm sao đừng có lỡ miệng nói ra mình đã cẩn thận
chép lại những dòng thơ này từ tuỷên tập của nhà thơ Tây Ban Nha
Kampoamor mà vào thời ấy rất ít người ở Chi lê biết đến.
- Ở đây có cả văn xuôi nữa – bà Francisca phát hiện – Xin mời nghe
này "Nhân loại tiến tới sự tiến bộ theo một vòng tròn được gọi là tình yêu,
ở giữa vòng tròn ấy là một thiên thần có tên là phụ nữ".
- Ý tưởng mới cao siêu làm sao! – Emilio Mendosa run run nói.
- Vâng, đối với những ai hiểu được nó – Clemente Valencia lẩm bẩm.
Cuốn album lôi cuốn bà mệnh phụ đến mức bà không còn đủ sức để rời bỏ
nó và ngốn ngấu đọc tất cả những câu văn rỗng tuếch cùng những vần thơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.