TRÁI TIM MÁCH BẢO - Trang 79

giải thích với ai, bà cũng có thể đi đến những vùng núi bất cứ khi nào mình
thích.

Thật sự là so với những phụ nữ khác, bà đang sống một cuộc sống tự do,

và chỉ cần nghĩ đến việc mất đi sự tự do ấy cũng đã làm bà phát khiếp. Thế
nhưng khi thời gian thấm thoát trôi qua, tất cả sự tự do, tất cả niềm hạnh
phúc bên ngoài bắt đầu trở nên giả dối và gượng ép. Nỗi cô đơn mà lúc đầu
bà cho là một đặc ân bỗng đè nặng trong tim. Cha mẹ bà ngày càng già yếu
và cha bà không thể đi đứng bình thường nữa sau một cơn đột quỵ. Mỗi
ngày bà dìu ông ấy đi mua báo – lúc ấy bà đã hai mươi bảy, hai mươi tám
rồi. Khi nhìn vào hình ảnh phản chiếu của hai cha con trên cửa sổ ở cửa
hàng, bỗng dưng bà thấy mình cũng già đi ghê gớm, ngay lập tức bà nhận ra
hướng đi của cuộc đời mình: cha bà sẽ sớm ra đi, và không lâu sau mẹ bà
cũng đi theo ông ấy, thế là chỉ còn lại một mình bà trong căn nhà đầy sách.
Có lẽ bà sẽ thêu thùa hay vẽ màu nước cho qua ngày đoạn tháng, và thời
gian sẽ trôi đi, năm này qua năm khác. Cuối cùng, vào một buổi sáng nọ, ai
đó không nhìn thấy bà trong vài ngày sẽ cảm thấy lo lắng và gọi cho phòng
cứu hỏa, thế là những anh lính cứu hỏa sẽ đập cửa vào nhà và phát hiện ra
thân thể của bà nằm ở trên sàn. Bà đã chết, những gì còn lại chẳng khác gì
so với mấy cái xác khô queo mà những con bọ để lại trên mặt đất khi chúng
chết.

Thân thể của bà đang héo mòn đi mà chưa bao giờ được sống, điều này

làm bà cảm thấy buồn kinh khủng, và dĩ nhiên là rất đỗi cô đơn. Chưa bao
giờ trong đời bà có một ai đó để trò chuyện, ý của bà là trò chuyện thật sự.
Tất nhiên là bà rất thông minh, bà đã đọc rất nhiều mà; cuối cùng cha bà đã
nói với một niềm tự hào rằng: “Olga sẽ không bao giờ lấy chồng, nó là một
đứa rất có đầu óc.” Nhưng trí thông minh ấy chẳng được tích sự gì, bà không
thể đi đâu đó thật xa hay học hành đến nơi đến chốn. Bà cảm thấy nhụt chí
khi không được học đại học, nhưng nguyên nhân chính gây ra sự bất lực và
không có khả năng sử dụng tài năng của mình không hề dính dáng đến giáo
dục. Xét cho cùng thì Schliemann là người tự học, thế mà ông ấy đã sáng tác
ra Troy đấy thôi. Điều níu bà thối lui hoàn toàn khác: cái chết ở ngay trong
lòng bà, cháu vẫn còn nhớ chứ? Nó là thứ cản trở, là nguyên nhân không cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.