TRÁI TIM TRÊN NHỮNG CON ĐƯỜNG - Trang 11

tạp dề cũ chạy ra ngó, hỏi vài chuyện về Việt Nam, rồi kể chuyện lũ
bò, chuyện mùa lúa chín và hoa Coquelicot. Đôi vợ chồng già ấy cứ
đứng cười, thấy ngạc nhiên với đám thanh niên lần đầu thấy đàn bò
sữa và vườn táo. Chắc họ sẽ còn cười nhiều hơn khi biết giấc mơ bé
nhỏ của chúng tôi lúc đó cũng chỉ xoay quanh vườn táo và những con
bò.

Mọi người hay kể người Thụy Sĩ tính cách cũng “cứng” như đồng

hồ vậy. Nhưng người dân ở vùng quê thì đáng yêu hết biết, giống dân
cư ở Echallens. Không chỉ đôi vợ chồng già ở nông trại ấy, còn một
ông già khác khi thấy tôi loay hoay tìm cách vào cánh đồng hoa cải thì
lao ngay từ tầng hai xuống, mở cửa cho cả lũ đi ngang qua vườn. Lúc
khác, tôi đang ngắm nghía cây hoa đào trước cửa một ngôi nhà, một
quý bà chạy ra:

“Mày làm gì trong đất nhà tao?”.

“Dạ cháu chụp ảnh ạ”.

“Ờ thế thì được”, bà già cáu bẳn đi vào nhà. Năm phút sau lại chạy

ra:

“Mày người Nhật à?”.

“Dạ cháu là người Việt Nam, có cậu bạn đây người Nhật”, nói

đoạn tôi chỉ sang Taka. Bà già có vẻ hài lòng, chạy vào nhà tiếp. Năm
phút sau lại chạy ra, mang theo chiếc Ipad: “Ra đây tao cho coi”. 30
phút tiếp theo bà dành cho việc chỉ cho chúng tôi xem 1.200 tấm ảnh
đã chụp ở Nhật, này thì cháu gái, cháu trai, bố mẹ vợ của cháu trai,
này thì chị gái, à kia là chồng. Này thì bà mặc kimono, rồi bà đang ăn
sushi nhé, Tokyo này, Kyoto nữa. Tôi chẹp miệng: “Cháu chưa đi
Nhật mà bà”,
bà vẫn thao thao bất tuyệt. Kết thúc màn giới thiệu, bà
bảo: ”Chắc mày nhìn thấy cây đào thì nhớ nhà hả, thôi đi chụp ảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.