TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 153

ôm trước ngực, nhưng lão cũng chỉ đuổi theo đến cổng rồi dừng lại, đứng
đó dứ dứ nắm đấm, y như ngài quận trưởng nhìn tên vượt biên qua biên
giới Mexico.

- Tao biết mày sống ở đâu rồi! - Lão ta hét lên.

***

Thoạt nhìn, cuộc sống của một vũ công có phần giống diễn viên. Họ diễn

tập, họ lớn lên với chế độ ăn kiêng khem chặt chẽ, và họ có nhiều giai đoạn
hoạt động căng thẳng sau thời gian nghỉ xả hơi lâu dài. Thực ra không phải
vậy. Họ không bao giờ tập một mình, mà luôn tập theo đội. Trừ khi bị mê
hoặc sao đó, họ ít khi mơ mộng hão huyền về thế giới các ngôi sao. Và một
khi bạn ra sau sân khấu, một khi bạn ra sau cánh gà, bạn sẽ thấy vũ công
được đối đãi như những công nhân làm việc tay chân, như thợ điện và thợ
mộc hơn là các ngôi sao.

Rồi đến yếu tố thể chất. Vũ công phụ thuộc vào đó, chứ không như diễn

viên. Ngôi sao điện ảnh Julia Roberts sẽ không bao giờ kết thúc sự nghiệp
vì liên tục bong gân, Brad Pitt cũng không bao giờ phải về vườn vì đứt dây
chằng khớp gối. Nhưng điều đó lại thường xảy ra với các vũ công. Và Lara
cũng vậy.

Mức độ vết thương gây ra cũng thật lạ lùng. Có thể là nhiều năm tháng

thương tật, hoặc chỉ một khoảnh khắc. Bạn tiến đến gần nó sau nhiều năm,
hoặc chỉ sau một khoảnh khắc kém may mắn. Một cơn đau tối tăm mặt mũi
và bỗng nhiên bạn bước sang một cuộc đời khác. Một cú tiếp đất vụng về,
một lần té ngã, thứ gì đó xé toạc, và nó thay đổi mọi thứ.

Đó là điều tôi học được từ chính cuộc đời mình. Vài vết thương không

bao giờ bình phục được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.